Lân Nhi biết được sự tình một hai bắt Trịnh Thanh Mây phải sang nhà cô ấy ở. Thấy mình không còn lựa chọn nào khác, cô đành nghe theo lời bạn ở lại.
Chú thím Ba rất tử tế, xem cô như con cái trong nhà mà đối đãi, Trịnh Thanh Mây chợt thấy mình vô cùng may mắn.
Đang ngồi xem tivi, nghe có tiếng chuông cửa, cô lập tức chạy ra xem.
Không ngờ Hứa Định Kiên lại xuất hiện ở đây, chẳng những vậy trên vai cậu ấy đeo ba lô to đùng như sắp bỏ nhà đi bụi.
Trịnh Thanh Mây còn chút hờn dỗi vì chuyện sáng nay: “Cậu đến đây làm gì? Lại muốn bắt tôi làm em gái mưa của cậu sao?”
Hứa Định Kiên cụp mắt kéo tay cô: “Xin lỗi! Tớ… Không phải tớ có ý đó.”
Cô mất hết kiên nhẫn: “Chuyện đó gác sang một bên đi, cậu tới tìm tôi có chuyện gì?”
Anh vui mừng ngẩng đầu lên: “Cậu còn nhớ chúng ta từng muốn đi đảo Xích không? Giờ chúng ta đi!”
Trịnh Thanh Mây sửng sốt: “Cậu điên à? Khi không giờ lại đi đảo?”
Hứa Định Kiên cười kéo tay cô: “Tớ muốn tổ chức sinh nhật bù cho cậu. Đi thôi nào!”
Trịnh Thanh Mây có chút không nói nên lời: “Chuyện đã qua rồi, còn sinh nhật gì nữa. Thôi cậu về đi.”
Cô định đóng cửa, anh liền gấp gáp chặn lại: “A!”
Hứa Định Kiên bị cửa kẹp trúng.
Trịnh Thanh Mây vội dừng động tác, bắt lấy tay anh: “Cậu có sao không? Cậu bị ngốc à? Sao còn không biết đường rút tay ra?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-tim-thien-kim-nha-tong-thong/2999830/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.