Chương trước
Chương sau
Một Tuần trôi qua Hàm Phi bị giam lỏng ở biệt thự mọi phương tiện liên lạc với bên ngoài đều bị cắt.

Tôn Thất bận rộn đi từ sáng tới đêm khuya Hàm Phi hôm nay mới đợi được cơ hội Tôn Thất say rượu, lén lấy điện thoại gọi cho Jon.

Biết anh bình an Hàm Phi cũng yên tâm phần nào sau khi nói chuyện với Jon Hàm Phi liên lạc muốn gọi cho Hàn Như nhờ giúp đỡ.

Điện thoại chưa kịp kết nối Tôn Thất đã giật lại , không biết từ lúc nào anh đã đứng trước mặt Hàm Phi.

"Gọi cho ai chồng em, Hàm Phi chỉ cần họ đặt chân tới đây tôi sẽ giết họ."

Hàm Phi bình tĩnh nhìn Tôn Thất nở nụ cười mỉa mai.

"Tôi gọi cho Hàn Như, tôi muốn nói cho cô ấy biết tôi và anh đang ở chung nhà anh muốn ở cạnh tôi."

Tôn Thất nghe đến Hàn Như theo bản năng sợ hãi tát Hàm Phi ngã về phía sau, đến khi bình tĩnh lại đã thấy cô ôm mặt rớm máu ở khoé miệng.

Hàm Phi không khóc cũng không phản ứng cô đau nhưng không phải ở mặt mà ở trái tim.

"Hàm Phi anh.."

Tôn Thất cũng không hiểu sao lúc ấy lại đánh cô một bạt tai.

"Không sao."

Hàm Phi đứng dậy vào nhà vệ sinh súc miệng, lấy bông tẩy trang lau vết máu khoé môi.

Tôn Thất muốn giúp cô nhưng Hàm Phi từ chối không thay đổi được anh đành phải đứng nhìn cô.

Sáng hôm sau Hàm Phi tỉnh dậy hai mắt đau nhức, đêm qua sau khi Tôn Thất rời khỏi cô không kìm chế được mà bật khóc cả một đêm, rốt cuộc cô đã sai ở đâu?

Làm vệ sinh xong Hàm Phi xuống nhà không ngờ lại gặp Tôn Thất mọi khi giờ này anh không ở nhà hôm nay lúc cô xuống Tôn Thất đang đọc báo.



"Em xuống rồi."

Tôn Thất cẩn thận lên tiếng, Hàm Phi không trả lời chỉ ngồi vào bàn ăn.

Tôn Thất trong lòng vô cùng hối hận đêm qua anh không ngủ nổi cứ nghĩ đến ánh mắt thất vọng nhìn anh của cô cả người anh lại khó chịu, anh biết cô khóc suốt đêm anh đứng ngoài nhưng không dám bước vào.

Tôn Thất ngồi vào bàn ăn, Hàm Phi vẫn tiếp tục ăn phần của mình ăn xong ra ngoài vườn đi dạo.

Tôn Thất đi sau luôn miệng xin lỗi, Hàm Phi vẫn im lặng.

Tình trạng như vậy kéo dài một tuần thì Tôn Thất nhận được tin suri cùng Jacky con trai Hàn Như bị bắt cóc.

Hàm Phi vẫn như mọi hôm thất thần ngồi trên tầng, nghe thấy dưới nhà có tiếng khóc.

"Em không lên để Jacky chơi ở đó."

Tôn Thất ôm Hàn Như vào lòng an ủi, bọn bắt cóc là tàn dư của một băng đảng xã hội đen có tiếng của Đan Mạch bị Tôn Thất chiếm địa bàn có lẽ vì muốn trả thù lên đã bắt cóc hai đứa trẻ.

Hàm Phi xuống tầng cũng là lúc bọn họ gửi đến một đoạn video, hai đứa nhỏ bị trói, Suri sợ hãi đang khóc.

Chạy xuống cầm lấy điện thoại nhìn vào suri, Tôn Thất nắm lấy tay Hàm Phi, cô chỉ im lặng cầm điện thoại xem đi xem lại video không khóc nhưng ánh mắt không còn tinh thần.

"Hàm Phi mình không lên đưa bọn nhỏ ra ngoài mình xin lỗi, hôm qua mình sang thăm Tôn Lượng thấy suri thức mình mới cho bọn nhỏ ra bờ sông chơi sau đó bọn họ đến bắt bọn nhỏ."

Hàm Phi không có phản ứng, Hàn Như ngược lại khóc kinh thiên động địa buổi trưa Lương Hải chồng Hàn Như cũng qua.

Anh không trách Hàn Như chỉ an ủi cô nhất định con bọn họ sẽ không sao.

Tối cùng ngày bọn bắt có yêu cầu Tôn Thất thả đại ca của bọn chúng cùng một số tiền, bọn họ sẽ thả một trong hai đứa nhỏ sau khi rời khỏi Đan Mạch sẽ thả người còn lại.

Tôn Thất đồng ý hai bên hẹn địa điểm gặp mặt bọn bắt cóc sẽ đem theo một trong hai đứa trẻ.



Hàm Phi nín thở chờ đợi Tôn Thất nói ra cái tên.

"Mang theo bé trai."

Tôn Thất rứt lời cả phòng khách bao trùm không khí lạnh lẽo, trong lòng mọi người hiểu rõ đứa bé đi theo bọn chúng khả năng quay về là không cao.

Hàm Phi trong lòng đã biết trước nhưng cô không ngờ Tôn Thất lại lạnh lùng đến thế.

Hàn Như nhìn Hàm Phi muốn nói lại thôi Tôn Thất cúp máy quay lại ôm lấy Hàm Phi, Hàm Phi trong người khó chịu lạnh lùng đẩy Tôn Thất lùi lại.

"Anh sẽ đưa con về bình an em cho anh thời gian được không."

"Tôi đợi anh được nhưng suri không đợi được."

Hàm Phi nhàn nhạt nhìn qua Hàn Như .

"Như nếu cậu thấy có lỗi với mình có thể giúp mình bảo anh ta gọi cho hội bắt cóc để mình gặp con mình một lần được không."

Hàm Phi quỳ xuống trước mặt Hàn Như đầu đập mạnh xuống đất.

"Con cậu sẽ lát nữa sẽ trở về nhưng suri của mình có thể sẽ không về nữa xin cậu giúp mình có được không "

Tôn Thất đi đến đỡ Hàm Phi nhưng cô không đứng dậy, mặc kệ anh nói gì cô cũng không nghe cuối cùng Tôn Thất chấp nhận gọi điện thương lượng để Hàm Phi gặp con gái.

Qua video Hàm Phi an ủi suri con bé vẫn khóc trái tim Hàm Phi vụ vỡ.

"Các anh có thể để tôi thay con bé làm con tin không, tôi có thể giúp các anh về mỹ an toàn hoặc cũng có thể đến Nam Phi."

Tôn Thất kéo tay Hàm Phi nhưng cô không để ý.

"Tôi là thiếu phu nhân của băng J cũng là người nắm giữ lượng lớn mỏ quặng ở Nam Phi, tôi có lợi với các anh hơn con bé nhiều."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.