"Vì sao em không tin tưởng tôi, tôi nói em cho tôi thời gian vì sao không bao giờ em nghe."
"Bởi vì anh sẽ không chọn bọn tôi cũng sẽ không cứu con tôi, thật ra ngay từ đầu tôi đã biết nếu như có thể cứu một người nhất định anh sẽ chọn Jack."
Lau nước mắt Hàm Phi tiếp tục nói.
"Anh biết không Suri thực ra rất ngoan lúc tôi sinh bọn nhỏ Cherry bị sặc ối cơ thể yếu ớt hay quấy khóc, tôi không thể bế cả hai lên suri rất ít được bế nhưng con bé rất ngoan sẽ tự ăn tự chơi."
Tôn Thất bây giờ mới biết thế nào là đau thấu tâm can từng câu cô nói như lưỡi dao rạch nát trái tim của anh.
"Hàm Phi anh có lỗi với mẹ con em lần này nữa thôi xin em tin anh lần này."
Hàm Phi cười lấy tay gạt nước mắt.
"Tôn Thất coi như trước khi tôi chết cầu xin anh hay để bọn trẻ về mỹ với bố mẹ chồng tôi cầu xin anh."
"Không em không chết tôi nhất định cứu được em." Tôn Thất chặt Hàm Phi, trong lòng bỗng có một nỗi sợ vô hình.
Đến nơi hẹn đúng như thoả thuận bọn bắt cóc mang hai đứa nhỏ tơi, Jacky và suri dù sao vẫn là trẻ con khóc nhiều thì ngủ thiếp đi.
Tôn Thất đưa tiền bọn chúng Jacky được thả, Tôn Thất đưa tay đón Jacky thằng bé giật mình tỉnh giấc oà khóc.
Suri còn bên đó cũng tỉnh nhìn thấy Hàm Phi thì nhoẻn miệng cười.
Hàm Phi đi đến cạnh Suri, trời tối địa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-the-to-tong-yeu-anh-qua-met-moi/2700056/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.