Hàm phi gật đầu để cherry cho Tôn Thất bản thân lên giường ngủ, mệt mỏi nhắm mắt không chút lưu tình mặc kệ anh, Tôn Thất chăm con điêu luyện không cần cô trợ giúp đâu nhỉ.
Tôn Thất dỗ hai con ngủ đặt bọn nhỏ vào giường ngủ đứng thật lâu ngắm con gái hạnh phúc anh tưởng chừng đánh mất cuối cùng đã quay về với anh rồi, ngắm suri tự hạ quyết tâm nhất định anh sẽ bù đắp cho con bé .
Tắt đèn ôm Hàm Phi vào lòng để cô tựa lên cánh tay anh ngủ Tôn Thất hạnh phúc đặt lên trán Hàm Phi một cái hôn.
Hàm Phi tỉnh dậy trong lòng Tôn Thất, Cherry và suri vẫn đang say giấc xuống giường vào nhà vệ sinh quay ra anh và bọn nhỏ vẫn chưa dậy.
Đi siêu thị gần nhà Hàm Phi mua sắm đồ dùng cần thiết, kệ để hàng bên cạnh đổ xuống cô giật mình hét lên một tiếng, ngỡ ngàng một lúc hai hàng nước mắt chợt rơi xuống cuối cùng cô cũng lấy lại được tiếng nói.
Về nhà Tôn Thất đang cho hai đứa nhỏ uống sữa.
“Em đi đâu vậy.”
“Em đi siêu thị.” Hàm Phi nhàn nhạt nói.
Tôn Thất giật mình quay lại nhìn Hàm Phi, cô nói lại được rồi cuối cùng Hàm Phi của anh đã nói lại được rồi.
“Hàm Phi em nói lại được rồi.” Tôn Thất vừa nói vừa chạy đến ôm lấy Hàm Phi.
Thời gian vẫn tiếp diễn như vậy Hàm Phi và Tôn Thất cùng nhau trải qua những chuyện bình thường trong cuộc sống cùng ăn, cùng ngủ cùng chăm con.
Nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-the-to-tong-yeu-anh-qua-met-moi/2700040/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.