Hàm Phi vẫn bình tĩnh ăn cơm dọn dẹp làm xong lấy chăn trong tủ, nằm trên sopha vừa xem tivi vừa ngủ.
Tôn Thất đợi mãi cũng không thấy Hàm Phi vào phòng con gái khóc cô cũng mặc kệ bực bội ra ngoài tìm Hàm Phi, thế mà thấy cô ngủ ngon lành trên sopha tivi vẫn đang mở.
Khó chịu tích tụ cả ngày liền bộc phát, muốn đánh cô một trận tại sao lúc trước anh không biết cô lại cố chấp như thế chứ.
“Hàm Phi rốt cuộc em muốn thế nào.”
Hàm Phi mắt không mở vẫn nằm trên ghế nhàn nhạt trả lời.
“Không phải em đang sửa sai như anh muốn à.”
Tôn Thất cứng miệng ngồi cạnh Hàm Phi.
“Hàm Phi anh với em nói chuyện đi, hôm nay là anh sai không lên nói như vậy với em mình nói chuyện với nhau được không.”
Tôn Thất đứng dậy rót cho hàm Phi cốc sữa nóng mới quay lại ngồi lên ghế đối diện nhìn cô.
“Hàm Phi ngày xưa anh từng yêu Tống Thoan lúc ấy anh rất nghèo ông ngoại lại bệnh nặng mẹ anh bỏ đi bố anh mất sớm, chỉ có anh và ông ngoại ở với nhau. Tống Thoan ngày ấy là hoa khôi của trường anh cô ấy và Lương Hải là một đôi xứng đôi vừa lứa.
Lương Hải có gia thế hiển hách là tinh anh của trường y anh luôn đứng phía sau nhìn theo Tông Thoan cho đến một ngày anh quay lại được một đoạn video Lương Hải vô tình giết người, anh ép cô ấy phải qua lại với anh phản bội Lương hải sau đó bọn anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-the-to-tong-yeu-anh-qua-met-moi/2700038/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.