Cuối cùng cũng xong, bát rượu trên bàn từ trong chuyển thành đỏ. Nó làm cô thấy sợ, giống như mỗi lần ông nội lôi cô đi viện huyết học hiến máu. Số là máu của cô thuộc dạng máu hiếm, là nhóm AB Rh- cho nên một năm hai lần ông cô sẽ đưa cô đi hiến máu. Một là để giúp đỡ những người có nhóm máu hiếm giống cô, hai là để phòng sau này lỡ có chuyện gì xảy ra, cô sẽ được ưu tiên nhận máu. Nhìn thấy bát máu thôi là cô muốn chóng mặt rồi.
Đang đứng yên đột nhiên Lý Long Mộc đi đến kéo tay cô lại chỗ cái bàn. Rồi xong, số phận sợ cái gì cái đó đến, lòng cô khẽ run.
"Thạch đưa tay đây."
Cô vô thức rụt tay lại giấu ở phía sau rồi lắc đầu, cô không muốn đâu. Lần trước lỡ dại trích máu cô mới bị đưa về đây. Lần này lại trích nữa nếu về được nhà thì tốt, nhưng lỡ bị đưa đến nơi nào nữa thì sao, cô không dám đánh cược.
Thấy Thạch lui về phía sau lại còn giấu tay đi, hắn bất đắc dĩ thở dài. Đúng là con thỏ này, lúc hắn cùng những người khác trích máu, hắn đã để ý thấy y hơi sợ rồi.
"Không sao đâu, rất nhanh liền xong."
Cô nhất quyết không là không, cô nhìn hắn, gương mặt cố nặn ra vẻ đáng thương nhất.
"Gia, Thạch không làm đâu, Thạch sợ đau."
"Ta sẽ làm thật nhẹ, ngoan đưa tay đây."
Hắn vô cùng nhẫn nại, cô lại bị một câu ngoan kia của hắn làm cho tâm bủn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-yen-nhu-mong/2481724/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.