Vẫn giữ thói quen như lúc còn ở quân doanh, canh năm cô đã dậy đến Thanh Trúc Viện của hắn. Vừa khéo Linh Sam Viện của cô ở ngay bên cạnh. Buổi sáng ở kinh thành không khí không yên bình như trong quân doanh, người hầu trong vương phủ dậy rất sớm. Cô đi trên hành lang người qua kẻ lại, bọn họ đều đúng lễ nghi mà hành lễ với cô. Cô thật không biết vương phủ này của hắn nuôi bao nhiêu người nữa.
Đến trước đại viện cô đã thấy bốn tỳ nữ đang đứng ngoài cửa, trên tay bọn họ còn bê chậu đồng, là chậu nước để Lý Long Mộc rửa mặt. Thấy cô đi đến đám tỳ nữ cúi người hành lễ với cô.
"Chúng nô tỳ thỉnh an Lý công tử."
Cô nghe hai từ "thỉnh an" mà không khỏi lắc đầu. Có cần phải trịnh trọng vậy không, đúng là kinh thành này quá nhiều quy tắc. Cô cũng xem như nhận lễ gật đầu với họ, đưa mắt nhìn vào cánh cửa, lại nhìn bọn họ đang đứng bên ngoài. Cô xoay người hỏi tỳ nữ đứng gần mình nhất.
"Gia chưa dậy sao?"
"Dạ bẩm Lý công tử nô tỳ không biết ạ, vương gia chưa cho gọi chúng nô tỳ không dám vào."
Nô tỳ tên Cẩm Tú được hỏi, vội cung kính trả lời. Vương gia rất ít khi ở vương phủ, quanh năm hầu như đều ở chiến trường. Những lúc vương gia về phủ, bọn họ cũng không dám tự tiện lại gần. Lần nào cũng vậy, bọn họ sẽ đứng bên ngoài, đợi khi nào vương gia gọi mới dám vào.
"Bên ngoài lạnh thế này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-yen-nhu-mong/2481725/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.