Đêm dài, cảnh xuân rạo rực, nàng nằm trong lòng hắn. Hắn ôm lấy thân thể mềm mại tựa bông của nàng cả hai cùng chìm vào giấc ngủ.
Ánh mặt trời rọi qua ô của sổ, cô đưa tay che lấy thứ ánh sáng gắt đang chiếu vào mình, từ từ mở mắt. Hơi thở nam tính cùng gương mặt của nam thần đang ôm cô vào lòng. Cô đương nhiên nhớ chuyện đêm qua, đưa tay chạm vào cánh mũi cao thẳng tắp của Lý Long Mộc, lại khẽ lướt qua đôi lông mày rậm kia.
Ngay cả ngủ cũng nhíu mày, nhưng vậy chưa già cũng sẽ có nếp nhăn đầy trán, cô dùng ngón tay nhẹ đẩy giản nó ra. Bàn tay cô bị một đôi tay bắt lấy, Lý Long Mộc cười với cô, cô chớp chớp đôi mắt cười cùng hắn.
"Nàng còn định ngắm ta bao lâu nữa."
"Đến khi nào chán thì thôi."
"Vậy khi nào sẽ chán?"
"Chưa biết nữa."
Hắn hôn lên trán nàng, đời này hắn sẽ không để cho nàng có cơ hội chán hắn. Bọn họ rời giường khi mặt trời đã lên cao, không có một ai đến quấy rầy bọn họ, xem ra Lý Bồ Long là một người vô cùng tinh tế.
Lý Long Mộc đứng trước gương chải từng lọn tóc cho nàng, tóc nàng vô cùng mềm mượt. Hắn giúp nàng búi tóc cài trâm, cho dù tay chân có chút vụng về nhưng nàng rất kiên nhẫn ngồi đợi hắn hoàn thành.
Những ngày sau đó hắn đưa nàng đi khắp Trường Yên, cho dù đã không còn là một kinh đô bật nhất Thiên Lý Quốc, tuy có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-yen-nhu-mong/2481600/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.