Lý Đế đi vào cô nghe tiếng động khẽ ngẩng đầu nhìn hắn, xưa nay hắn mỗi lần đến đây cũng không mang theo người bên mình, đến đi không báo trước coi quen rồi. Cô bỏ đồ vào trong giỏ mây, đi đến bên bàn trà rót cho hắn một ly trà nóng, bên ngoài đang rất lạnh.
"Bệ hạ uống chút trà đi."
Hắn ngồi xuống tự nhiên mà uống, kể từ hôm hai người nói chuyện, giữa hai đã không còn khúc mắt trong lòng, với cô mà nói hắn bây giờ giống như một người bạn già, đôi lúc xem hắn giống như cha mình mà quan tâm đối đãi.
"Hà Linh nàng biết sư phụ trẫm không?"
Hắn hỏi vậy vì hắn cảm thấy nàng và sư phụ hắn giống nhau, có thể nhìn thấu mọi sự trần gian.
Tĩnh Quang đại sư, cô đương nhiên biết, một tay ông dẫn dắt con đường này của Lý Nhật Trung. Có thể nói Thiên Lý Quốc bây giờ là do ông đứng sau mà gây dựng. Cô không biết ông ấy từ đâu mà đến, nhưng giống như lời bà lão đó nói ông ấy là người được đấng tạo hoá chọn, ông ấy có thể biết được mọi điều xảy ra còn cô thì không. Nếu được cô thật sự muốn gặp ông ấy một lần, hỏi ông ấy cô rồi đây sẽ thế nào, làm sao mới có thể trở về.
"Người nói Tĩnh Quang đại sư sao?"
"Nàng thật sự biết."
"Ta đương nhiên biết, bây giờ ông ấy ở đâu, ta có thể gặp ông ấy không?"
Lý Đế không nói gì chỉ nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà, đôi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-yen-nhu-mong/2481575/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.