Nguyễn Lộ là một trong số những người đó, ông vốn là thanh quan ăn ngay nói thẳng, chưa từng nịnh bợ bất kỳ ai. Cho nên hôm nay ông cũng muốn nói lên tiếng nói của mình, dù sao cũng là bệ hạ đã hỏi bọn họ trước.
"Bẩm bệ hạ thần thiết nghĩ, Vũ Đức Vương trí dũng song toàn, bao nhiêu năm qua vẫn một lòng bảo hộ Thiên Lý Quốc, nếu có thể ngài ấy cũng sẽ trở thành một bậc minh quân vang danh sử sách."
"Nguyễn Lộ ông nói điên cái gì đó."
Hữu Nghĩa quát lên với Nguyễn Lộ, cả đám người cũng khác cũng lo ngại đế vương đang thăm dò tâm tư mà không một ai dám lên tiếng.
Lý Nhật Trung nhìn bọn họ một lược, hắn biết Nguyễn Lộ là người thế nào, hắn không trách phạt, ngược lại rất để tâm lời ông nói.
"Được rồi trẫm đã biết, về sau cho dù là ai, trẫm cũng hy vọng các khanh có thể phù trợ nó như đã từng phù trợ trẫm, các khanh trở về cả đi."
Hắn hạ lệnh, tất cả đồng loạt hành lễ rời đi, lòng hắn đã có quyết định của chính mình.
Lý Đế biết mình đã là đèn cạn dầu, lúc còn chút tỉnh táo đã cho nội quan đón Hag Linh vào điện Thiên An.
Trước khi rời Nghê Tuyết Cung cô đã viết một bức thư nhờ người chuyển đến Vũ Vương Phủ. Cô không biết có thể cản được Lý Long Mộc hay không, nhưng ít nhất cô cũng có lời muốn nói với hắn, hy vọng hắn đừng quá tàn nhẫn.
Điện Thiên An bao trùm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-yen-nhu-mong/2481549/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.