Thẩm thị xác thật là do tôn tử của Cố Cương là Cố Vạn Bảo cứu, nàng nguyên bản là cô nương của một trấn nhỏ, là nữ nhi duy nhất của cha mẹ, điều kiện gia đình không tồi.
Sau khi lớn lên cha mẹ muốn chiêu rễ cho nàng, nhưng con rể tới cửa điều kiện nào có đặc biệt tốt, chọn tới chọn lui đến khi Thẩm thị 17 18 tuổi, thiên tai tới, cả nhà rời đi Vĩnh Ninh phủ.
Đáng tiếc, cha mẹ Thẩm gia cũng không qua khỏi thời gian chạy nạn này, chỉ còn dư lại một mình Thẩm thị miễn cưỡng tồn tại.
Nàng đã đáp ứng cha mẹ, sẽ chiếu cố tốt chính mình, giữ được tánh mạng.
Bởi vậy, thời điểm Cố Vạn Bảo cứu nàng, nàng là thiệt tình cảm kích.
Nhưng những người khác của Cố gia nhìn đến bộ dạng lôi thôi lếch thếch của nàng thì mặt đầy ghét bỏ, nàng biết người Cố gia cũng không phải người đàng hoàng gì, là sau khi nàng rửa mặt sạch sẽ, tổ tôn Cố gia đều nhìn nàng với ánh mắt không thích hợp.
Nhưng Thẩm thị đã làm tốt công tác chuẩn bị làm trâu làm ngựa, người ta đã cứu tánh mạng của nàng, thì cho dù có bảo nàng làm nô tỳ cũng không quá đáng.
Nhưng mà, này cũng không bao gồm dưới tình huống nàng hoàn toàn không đồng ý, Cố Cương lại mạnh mẽ làm bẩn nàng.
Cái loại thống khổ khi đó, đến nay khó quên, đau triệt nội tâm.
Cố gia không có ai là người tốt, cũng không có ai là vô tội cả.
Bao gồm cả Cố Vạn Bảo, cũng bảo gồm Vu thị, người đem nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-ty-nha-nong-co-khong-gian/4082444/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.