Biển Nguyên Trí một lần nữa gục đầu xuống, hắn tổng cảm thấy, không có khả năng, không có khả năng. 
 Đinh Kim Thành thấy hắn thế nhưng không có lập tức đáp ứng, đều có chút ngây ngẩn cả người. 
 Còn người nhà họ Cố lại tỏ vẻ đắc ý, Triệu thị hừ lạnh một tiếng, “Đinh Kim Thành, ngươi nghĩ cái gì vậy? Lúc trước là nhà ngươi không cần hắn, đem người ném ở cửa nhà chúng ta liền mặc kệ, hiện tại muốn trở về? Ngươi tưởng bở à, ngươi cho rằng ngươi là ai, muốn gì là được đó, muốn không cần liền không cần?” 
 “Ta…” Đinh Kim Thành tức khắc có chút luống cuống. 
 Hắn cho rằng sẽ thực thuận lợi, rốt cuộc nhà họ Cố đều không thích Nguyên Trí. 
 “Các ngươi căn bản là không xem hắn như tôn tử của mình, nếu không thích, còn nuôi làm cái gì? Ta mang đi không phải vừa lúc đúng tâm ý của các ngươi sao?” 
 “Ai không đem hắn trở thành thân tôn tử?” Cố Truyện Tông đột nhiên quát lớn ra tiếng, “Ngươi nhưng đừng đầy miệng phun phân, nơi nơi nói bậy, bại hoại thanh danh nhà họ Cố chúng ta. Cháu ngoại của Cố Truyện Tông ta, ta chính mình sẽ dưỡng, không cần phải nhờ người ngoài như ngươi.” 
 Đinh Kim Thành đều muốn nắm lấy cục đất cứng phía dưới ném hắn, không biết xấu hổ nhất chính là lão nhân này. 
“Đúng vậy.” Cố Đại Hà cũng dựa vào một bên lười biếng mở miệng, “Ta nói ngươi nói chuyện cũng phải chú ý một chút, Nguyên Trí có cậu mợ biểu ca biểu tỷ chúng ta yêu thương, hạnh phúc như thế, sao tới trong miệng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-ty-nha-nong-co-khong-gian/4082425/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.