Cũng bởi vậy, Đinh Kim Thành mỗi một lần đi, thì đêm hôm đó Nguyên Trí cũng không có cơm ăn. Triệu thị nói Đinh Kim Thành mang theo đồ ăn cho Nguyên Trí, khẳng định bị hắn giấu đi rồi. Cứ việc mỗi lần đem hắn từ đầu tới đuôi lục soát một lần cũng không lục soát ra được nửa sợi lông.
Nhưng như vậy bọn họ ngược lại càng thêm tức giận, có đôi khi ngay cả cơm sáng hôm sau cũng không cho ăn.
Hồ thị cảm thấy Kim Thành chỉ là đi gặp hài tử kia để cho hắn sống tốt một chút, kia cũng không có gì.
Lần này nàng cũng cảm thấy không có gì, nhưng mới vừa vào nhà, trong đầu nàng liền đột nhiên hiện lên lời nói của Tưởng cô nương.
Tuổi trẻ lại còn xinh đẹp, Kim Thành cố tình còn không cùng chính mình nói.
Không xong, thôn họ Cố kia không phải có một người sao? Tiểu thϊếp mới của Cố Cương…
Hồ thị hung hăng mắng một tiếng hồ ly tinh, trách không được Kim Thành luôn chạy đến thôn họ Cố, cảm tình đây là cùng phụ nữ đã có chồng thông đồng? Muốn chết hay sao, lại coi trọng nữ nhân kia chứ?
Hồ thì càng suy nghĩ thì lại càm thấy không ổn, nàng phải nhanh chóng đi đem Đinh Kim Thành về, cũng không thể bị nữ nhân kia làm hỏng.
Nghĩ nghĩ nàng liền đứng lên, chạy nhanh đi rồi.
Mà lúc này Đinh Kim Thành, cũng đã đến cửa nhà họ Cố.
Biển Nguyên Trí là người thứ nhất nhìn thấy hắn, sắc mặt lập tức trắng bệch. Hắn biết, mỗi lần vị tỷ phu này tới, chính mình liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-ty-nha-nong-co-khong-gian/4082424/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.