Cố Vân Đông nghe minh bạch, cho nên Nhân Tâm y quán này không chỉ đắc tội có mình nàng đúng không? Nàng liếc nhìn Vu Hữu Vi kia một cái, “Hắn nói là ta thì chính là ta sao? Chứng cứ đâu? Ngươi cũng nói hắn cùng ta có ân oán cá nhân, chỉ sợ vừa lúc thừa dịp cơ hội này vu oan giá họa cho ta đi.” 
 “Ngươi đánh rắm, lời ta nói chính là sự thật.” 
 Bộ khoái kia mặt vô biểu tình mở miệng, “Là thật hay là giả, đều có Tri phủ đại nhân thẩm vấn minh bạch, hai vị không cần ở chỗ này tranh chấp, có cái gì thì đến nha môn cho các người nói đủ.” 
 Cố Vân Đông cũng coi như là gặp qua vài bộ khoái, lần đầu tiên nhìn thấy người… thiết diện vô tư như thế. 
 Xem ra hôm nay không thể khởi hành được rồi, đi một chuyến thì đi một chuyến. 
 Nàng nắm tay Dương thị, khinh thanh tế ngữ trấn an nàng hai câu. 
 Bộ khoái kia lúc này mới quay đầu nhìn nàng một cái. 
 Bọn họ mới vừa đi, những quần chúng xung quanh đang xem náo nhiệt cũng sôi nổi đi theo sau, muốn nhìn một chút xem rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra. 
 Cố Vân Đông phát hiện chính mình cùng nha môn thật sự rất có duyên, cứ đi phủ thành nào cũng phải đến phủ nha phủ thành ấy một lần. 
 Tri phủ của Tuyên Hòa phủ tuy rằng chưa thấy qua, bất quá xem ở phân lượng của Nhϊếp Thông đối với nàng cũng coi như chiếu cố. 
Tri phủ Khánh An phủ cũng chưa thấy qua, nhưng xem việc hắn có thể nhanh chóng quyết 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-ty-nha-nong-co-khong-gian/4082402/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.