Thời điểm Cố Vân Đông lại lần nữa ra tới, trên tay đã cầm vài thứ.
Ở nhà chính Tiền nãi nãi xác thực bị hai tiểu hài tử hống ăn chút gì, trên mặt tươi cười cũng càng xán lạn chút.
“Tiền nãi nãi, đây là giấy nợ, ngươi đem về để Đại Tiền đốt đi, chúng ta nợ nần gì đó chính thức toàn bộ xóa bỏ.”
Tiền nãi nãi tiếp nhận tờ giấy, lại đem bao bố kia mở ra, thật cẩn thận đem đặt ở bên trong, một lần nữa lại ôm trong lòng ngực.
“Vậy, ta đi về nhà đây.”
Nàng đến nhà để trả nợ lại còn được ăn được điểm tâm ngon như vậy, còn có điểm ngượng ngùng, vội cầm quải trượng muốn rời khỏi.
Cố Vân Đông cười nói, “Không vội, nơi này còn có chút đồ vật cần người mang về.”
“A? Sao lại trả đồ vật lại cho ta.” Sau khi híp mắt nhìn thì cũng rõ ràng đồ vật trong tay Cố Vân Đông là vải vóc cùng thịt, cả kinh mở to cả hai mắt nhìn, “Này, này cho ta? Tại sao lại cho ta?”
“Không chỉ cho người, nhà Thung Tử cùng Cẩu Thặng đều có, bọn họ vẫn còn đang nợ tiền ta.” Nàng còn chưa nói hai nhà này hiện đang làm việc cho nàng.
Tiền nãi nãi liền cho rằng đây là do người Cố gia phúc hậu, tiền còn chưa trả đủ còn cấp thịt tặng vải? Nàng lúc này đầu óc liền có chút hồ đồ, bất quá Thạch gia cùng Triệu gia đều có, nàng liền cho rằng đây gọi là người tốt trong miệng mọi người.
Cố Vân Đông thấy tay nàng hơi hơi run run, liền bảo Đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-ty-nha-nong-co-khong-gian/4082346/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.