Nhìn thấy lại một chiếc xe ngựa nữa vào thôn, hơn nữa còn hỏi thăm địa chỉ nhà Cố gia, thôn dân Vĩnh Phúc thôn đã không còn cảm thấy lạ gì.
Dù sao thì xe ngựa vào thôn, cơ hồ đều là tìm Cố gia.
Bất quá tiểu hài tử trong thôn vẫn là nhảy nhót đi theo sau xe ngựa xem náo nhiệt.
Xe ngựa ngừng lại ở cửa sau của Cố gia, từ trong xe bước xuống một vị phụ nhân ăn mặc mộc mạc, người nọ đem tiền cho xa phu, xe ngựa liền quay đầu rời đi.
Những người theo ở phía sau bừng tỉnh, nguyên lai là xe ngựa thuê a.
Phụ nhân vẫn đứng ở trước cổng lớn Cố gia, ngước mắt nhìn nhà xanh gạch nói khang trang khí phái trước mắt, cười một tiếng, thấp giọng nói, “Ta liền biết, nha đầu kia là một đứa có bản lĩnh. Lúc này đây mới qua bao lâu, thế nhưng còn xây được căn nhà lớn đến như vậy.”
Lão nương Đồng gia là Thôi thị không quen biết nàng, thấy đứng ở cửa cũng không đi vào, chỉ là tò mò đánh giá căn nhà của Cố gia, thì không khỏi đi đến phía trước một bước, “Xin hỏi, người tìm ai?”
“Nhà của Cố Vân Đông là ở chỗ này đúng không?” Phụ nhân thu hồi tầm mắt, cười hỏi.
Thôi thị gật gật đầu, “Đúng vậy, đây là Cố gia, xin hỏi ngươi là?”
“Ta là…” Phụ nhân vừa muốn trả lời, mặt sau đột nhiên truyền đến thanh âm xe ngựa đang đến.
Có tiểu hài tử lớn tiếng kêu lên, “Cố Vân Thư ngươi đã trở lại, thân thích nhà ngươi tới cửa kìa.”
Cố Vân Thư đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-ty-nha-nong-co-khong-gian/4082347/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.