Cố Cửu Tư mồm thì trách móc nhưng lúc thương đội chuẩn bị xuất phát, hắn vẫn ngoan ngoãn giao một phong thư. 
Phong thư này dày cộm, cầm rất nặng tay; lúc hắn đưa cho thương đội thì mọi người đều cười. Cố Cửu Tư xụ mặt, hắn đã quen với việc đối mặt những nụ cười đầy ý tứ sâu xa của mọi người. 
Khi Liễu Ngọc Như nhận được tin thì nàng vừa mới rời châu phủ Thanh Châu và đến một thành trì khác. Thanh Châu màu mỡ hơn Thương Châu nhiều, nàng đã gom góp xấp xỉ bốn mươi lăm vạn trong mục tiêu là chín mươi vạn. 
Hiện tại Thương Châu mới thích ứng với việc lương thực giảm bớt và giá lương thực tăng lên. Nhưng mọi người không phát hiện những dây mơ rễ má đằng sau chuyện này; vài người thông minh thì ý thức được có người cố tình sắp đặt. Song với phần lớn mọi người, đây chẳng qua là do chiến loạn nên lương thực lại tăng giá. 
Thanh Châu thậm chí còn chưa phát giác ra bất kỳ cái gì. Thoạt nhìn, Liễu Ngọc Như chỉ ngẫu nhiên ghé qua nơi này rồi ngẫu nhiên gặp phải giá lương thực lên xuống và sau đấy lại ngẫu nhiên rời đi. 
Nàng chỉ là một lão bản muốn khai trương chi nhánh cửa hàng son phấn, chả ai ngờ giá lương thực hai châu Thanh – Thương dao động như vậy có liên quan đến một tiểu cô nương luôn cười dịu dàng và còn hay thẹn thùng. 
Sự chú ý của mọi người đổ dồn vào chiến sự giữa U Châu và Lương Vương. Sau khi Phạm Hiên lãnh đạo tấn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-phong-do/2692175/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.