Liễu Ngọc Như vừa ra lệnh, Thẩm Minh lập tức đi tra xét. 
Liễu Ngọc Như không có nhiều thời gian để phung phí. Sau khi nắm rõ toàn bộ tình hình ở Dương Châu, nàng sử dụng lại chiêu cũ; thu mua lương thực với giá cao để nâng giá lương thực. Thuộc hạ của nàng cải trang thành nhiều nhóm người đi khắp nơi dò hỏi giá lương thực thành Dương Châu, sau đó tung tin đồn giá lương thực tăng cao. Thế nên chưa đầy mấy ngày, giá lương thực tăng đột biến. 
Những ngày này ở Dương Châu luôn khiến Ấn Hồng lo lắng tột độ, lòng nàng ấy căng như dây đàn. Chờ đến lúc mọi chuyện ổn định giống mấy lần trước nàng ấy mới thở phào mà nói với Liễu Ngọc Như, “May là mọi thứ thuận lợi, mấy hôm trước ta lo gần chết. Chúng ta đã thu gom gần đủ chín mươi vạn thạch lương thực, cô gia có thể nghĩ cách giải quyết số còn lại. Ngài theo đuổi cái gì mà nhất định phải mạo hiểm như vậy?” 
“Ta đi những nơi khác ngươi không cảm thấy mạo hiểm,” Liễu Ngọc Như ngẩng đầu cười, “sao tới Dương Châu lại nghĩ thế?” 
“Địa phương khác sao giống Dương Châu được?” Ấn Hồng mạnh mẽ đáp, “Vương Thiện Tuyền quá hung ác.” 
Lời này khiến Liễu Ngọc Như mỉm cười, “Nếu tiết độ sứ của các châu kia biết chúng ta làm gì thì cũng chẳng hiền lành hơn Vương Thiện Tuyền là bao.” 
Liễu Ngọc Như giơ tay tô lại lông mày, hờ hững nói, “Việc chúng ta làm giống như đi trên lưỡi đao. Ta đã đi qua cả Thương Châu lẫn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-phong-do/2692178/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.