Liễu Ngọc Như đọc thư mà bật cười. Lúc đọc câu đầu tiên nàng còn nghĩ Cố Cửu Tư quả nhiên vẫn chất phác, có khi phải mời lão sư dạy thơ ca cho hắn không thì lúc biểu đạt tình cảm cũng chỉ biết nói huỵch toẹt: 
Ta nhớ nàng. 
Ta thật cao hứng. 
Ha ha ha ha ha ha. 
Cứ thế này sợ về sau hắn lên vị trí cao hơn sẽ bị coi thường. May trang thứ hai còn biết nói lời nho nhã, cũng có chút giọng điệu của người đọc sách. 
Liễu Ngọc Như vừa đọc thư vừa ngẫm nghĩ, nàng quyết định làm xong nhiệm vụ này sẽ đề xuất với Cố Cửu Tư. 
Dừng chân tại thành Vu, ngày thứ nhất dùng để tìm hiểu tin tức. Nàng ghé thăm hầu hết cửa hàng lương thực và son phấn ở đây; cửa hàng son phấn đa phần bán sản phẩm của Hoa Dung, giá cả thì cao thấp đủ cả, thật giả cũng lẫn lộn. 
Liễu Ngọc Như mất một ngày để thăm dò thành Vu từ gốc tới ngọn. Giá lương thực bình thường, không dao động quá lớn, song cửa hàng son phấn lại vàng thau lẫn lộn. Có cửa hàng Tạ thị rất uy tín tại thành Vu, giá cả và phong cách trang trí của họ bám sát Hoa Dung; hơn nữa sản phẩm đều là hàng thật. Liễu Ngọc Như đã hỏi qua, hàng do lão bản của bọn họ đích thân mang từ Vọng Đô về nên giá cao hơn nhiều. 
Liễu Ngọc Như căn bản đã nghĩ ra giải pháp. 
Nàng chủ yếu tới đây mua lương thực, thứ yếu là làm rõ tình hình tiêu thụ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-phong-do/2692173/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.