Chu Cao Lãng gật đầu, ông để Cố Cửu Tư đứng chờ ở cửa còn mình vào phòng.
Không biết ông nói gì mà chỉ trong chốc lát đã mang quan ấn ra. Chu Cao Lãng đánh giá hắn từ đầu xuống chân rồi bảo, “Hiện tại vẫn chưa đặt làm quan bào riêng cho ngươi, mặc trang phục nha dịch đi thì chỉ tổ để người Triệu gia coi thường. Ngươi trở về đổi y phục, mai dẫn người qua bên đó.”
“Vậy Triệu Nghiêm…”
Chu Cao Lãng xua xua tay, “Cứ nhốt lại là được.”
Cố Cửu Tư tuân lệnh rồi lui xuống.
Chu Cao Lãng sai người bắt giữ Triệu Nghiêm, dân chúng đứng xem náo nhiệt cũng giải tán. Cố Cửu Tư thu dọn đồ đạc chuẩn bị về nhà.
Hắn mới đứng lên đã thấy Hoàng Long đứng ở cửa, trên mặt hiện vẻ chần chừ. Cố Cửu Tư ngờ ngợ gọi, “Hoàng đại ca?”
Hoàng Long im lặng, dường như đang muốn nói gì đó. Cố Cửu Tư cười cười, “Hoàng đại ca cũng muốn về nhà? Chúng ta cùng nhau đi thôi.”
Hoàng Long gật đầu rồi theo Cố Cửu Tư ra ngoài. Hai người rời huyện nha một lúc lâu thì Hoàng Long lắp bắp mở miệng, “Hóa ra, hóa ra ngươi lợi hại như vậy…”
Cố Cửu Tư “ừm” một tiếng rồi nói, “Chỉ là chút công phu quyền cước thôi.”
Hoàng Long trầm mặc, lát sau hắn mới lên tiếng, “Cảm ơn ngươi vì chuyện hôm nay.”
“Đây vốn là trách nhiệm của ta mà.”
“Cửu Tư,” Hoàng Long hít sâu một hơi như vừa ra quyết định trọng đại, hắn mở lời, “trước kia ta hiểu lầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-phong-do/2692143/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.