Liễu Ngọc Như cảm nhận được Cố Cửu Tư nhìn mình, nàng không khỏi ngẩng đầu, “Đã nghĩ xong rồi?” 
Cố Cửu Tư thở dài, “Chưa. Ta định để triều đình viết giấy vay nợ bọn họ, mai sau triều đình sẽ hoàn trả. Nhưng bọn họ sẽ không tin.” 
Liễu Ngọc Như ngẫm nghĩ, chậm rãi nói, “Nguyên nhân khiến bọn họ không tin là vì hiện giờ chính Phạm Hiên lẫn Chu Cao Lãng cũng chẳng dám nói mình chắc chắn chiến thắng. Nếu bọn họ cho mượn tiền thì khi thua trận, ai trả nợ cho họ?” 
“Ngươi nói đúng.” Cố Cửu Tư gian nan cười, “Thật sự hết cách rồi.” 
“Vay tiền vẫn tốt hơn so với giật tiền.” Liễu Ngọc Như thở dài, “Chí ít nếu Phạm Hiên và Chu Cao Lãng thắng thì sẽ có tiền cho bọn họ.” 
Cố Cửu Tư gật đầu, không nói gì thêm. Liễu Ngọc Như thấy hắn còn khổ não bèn buông bàn tính rồi nghiêm túc bảo, “Nếu muốn triều đình đời kế tiếp chấp nhận món nợ này thì nó không thể chỉ đơn thuần là món nợ mà phải là phương pháp giúp quốc gia ổn định tài chính. Triều đình đời kế tiếp cần hoàn trả nợ đời trước mới có thể tiếp tục hình thức kinh doanh này. Biến triều đình trở thành người vay nợ, có vay có trả thì mượn tiền người ta sẽ dễ hơn.” 
Cố Cửu Tư chăm chú nhìn Liễu Ngọc Như, nàng giải thích, “Đối với thương nhân, nếu không chỉ thu được lợi ích từ triều đình mà còn có thể kiếm tiền theo cách khác thì mới là sự bảo đảm gấp đôi. Ví dụ như nếu được mua 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-phong-do/2692145/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.