Liễu Ngọc Như tức giận. 
Nhìn bộ dạng này của Cố Cửu Tư, nàng biết ngay hắn bị ức hiếp. Song nếu hắn không mở miệng mà nàng cứ chất vấn thì sẽ khiến Cố Cửu Tư mất mặt. Vì thế nàng chẳng hỏi gì cả, Cố Cửu Tư chỉ cười cười. Hắn đứng dậy đi lau mình tắm rửa, sau đó hắn hơi do dự nhưng vẫn lấy phấn thơm của các cô nương rảy lên người mình. Hắn giơ tay ngửi thử, xác nhận bản thân không bốc mùi mới lên giường. 
Liễu Ngọc Như vẫn đang giận, nàng im lặng đưa lưng về phía hắn. Cố Cửu Tư mò lại gần, dùng mặt cọ cọ lưng nàng, “Đừng giận mà, ta có cách giải quyết.” 
Cố Cửu Tư giơ tay áo trêu chọc nàng, “Ngươi ngửi thử xem có thơm không.” 
Liễu Ngọc Như nhẹ nhàng hất tay hắn rồi nhắm mắt ngủ. 
Cố Cửu Tư bất đắc dĩ cười, hắn cũng nằm xuống ngủ. 
Ngày hôm sau, trời chưa sáng hắn đã dậy xuống nhà bếp. Ấn Hồng đang bận rộn trong bếp, hắn ho một tiếng rồi ngượng ngùng nói, “Ấn Hồng, có thể chuẩn bị cho ta mười hai phần thức ăn nhẹ đưa đến phủ nha vào trưa nay không?” 
Ấn Hồng ngẩn người, Cố Cửu Tư hiếm khi yêu cầu nàng ấy làm gì. Nàng ấy vội vàng đáp, “Vâng, cô gia.” 
Cố Cửu Tư gật gù, hắn ra ngoài tìm Hổ Tử. Hắn cho Hổ Tử một cái màn thầu rồi hỏi, “Ngươi có biết những nhà nào trong thành ương ngạnh, khoa trương nhất không?” 
Câu hỏi này quá đơn giản, Hổ Tử lập tức liệt kê một loạt cái tên. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-phong-do/2692141/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.