Bịch một tiếng, hoành đao chém xuống mặt đất, khi đao cắt vào trong đất bùn, thứ văng ra ngoài là sát tâm và hận thù của Quý Tị. Cuộc đời vốn bằng phẳng, tiền đồ vốn tốt đẹp, tất cả đã tan thành mây khói theo cái chết của Bùi Khiếu.
Hắn ta không ngờ người trẻ tuổi kia lại tránh được một lần nữa, rõ ràng đối phương đã ý thức mơ hồ, rõ ràng ngay cả thanh hắc tuyến đao kia cũng không nhấc nổi, sao có thể lại tránh được một đao kia trong thời khắc mấu chốt?
Sau khi nghiêng người sang một bên Thẩm Lãnh chống hắc tuyến đao đứng lên, người áp về phía trước rất thấp, những thứ trước mắt đều mơ hồ.
"Ngươi là ai?" Hắn hỏi.
Quý Tị quay đầu liếc nhìn một cái, hai người bên kia đã ngã lăn dưới đất hôn mê. Bột thuốc là chính thuốc hắn ta tự chế, hiệu quả cũng khá lớn, đừng nói là người, dù là mấy con bò cũng tuyệt đối không cầm cự được, thế mà Thẩm Lãnh vẫn chống đỡ được.
"Từ bắc cương đến." Quý Tị giơ hoành đao lên chĩa vào cổ họng Thẩm Lãnh: "Tại sao ngươi còn muốn kiên trì?"
Thẩm Lãnh ho mấy tiếng: "Lúc Bùi Khiếu giết Mạnh Trường An ở bắc cương cũng sẽ nghĩ như vậy, khẳng định hắn ta cũng muốn hỏi hỏi thử Mạnh Trường An, tại sao ngươi còn muốn kiên trì?"
Ánh mắt Quý Tị lạnh đi: "Giết người đền mạng."
Thẩm Lãnh loạng choạng đứng thẳng người lên: "Vậy thì ngươi phải mạnh hơn một chút nữa, như vậy vẫn chưa giết ta được."
Quý Tị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-ninh-de-quan/3225849/quyen-1-chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.