Quý Tị chính là một người quái dị trong mắt người địa phương, mặc dù là ngày đầu tiên hắn ta bắt đầu làm việc, bởi vì hắn ta nói rõ với chủ thuê rằng mỗi ngày mình chỉ làm việc nửa ngày, nhưng cam đoan sẽ làm tốt hơn các thợ khuân vác khác. Mùa đông chính là mùa ế ẩm cho nên chủ thuê cũng không có để ý nhiều, chỉ là không ngờ trong nửa ngày Quý Tị lại thật sự vận chuyển được số lượng hàng bằng với một ngày của người khác. Hắn ta ăn cơm trưa xong rồi cáo từ rời đi.
Chủ thuê rất vui vẻ vì gặp được một người lao động như vậy, chỉ trả tiền công nửa ngày mà còn tiết kiệm được một bữa cơm tối, số lượng hàng vận chuyển được cũng không ít, tâm trạng vui sướng như nhặt được vàng, cố tình căn dặn Quý Tị đừng đến các tiệm tơ lụa khác, rằng mình có thể chiếu cố cho hắn ta nhiều hơn chút. Quý Tị trả lời rằng ta cũng không biết mình sẽ làm bao lâu, không nói thêm câu nào nữa liền rời khỏi cửa tiệm.
Ăn cơm trưa xong, Quý Tị bắt đầu nghe ngóng tin tức liên quan đến Thẩm Lãnh, dần dần phát hiện Thẩm Lãnh lại là một người nổi tiếng, muốn hỏi thăm được nơi ở của Thẩm Lãnh cũng không phải là chuyện gì quá khó khăn. Đừng nói là ở xung quanh thủy sư, cái tên Thẩm Lãnh này cũng đã đủ vang dội khắp cả quận An Dương, đã được xưng tụng là truyền kỳ.
Không bao lâu sau Quý Tị liền đến được thôn Ngụy, nói chuyện phiếm với một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-ninh-de-quan/3225848/quyen-1-chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.