🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Phải miêu tả tâm trạng khi đó của ta thế nào nhỉ, chỉ cảm thấy đầu óc ong ong một hồi, lúc phản ứng lại đã đến trước giường bệnh của mẫu thân ở phủ công chúa.



Toàn thân bà ấy chìm trong chăn gấm, chỉ có một bàn tay già nua tiều tụy buông thõng trên cạnh giường, một chiếc vòng tay phỉ thúy màu xanh sẫm trống không treo trên cổ tay bà, giống như sức sống cuối cùng của một cành cây khô.



"Mẫu thân." Ta nén giọng nghẹn ngào, nắm chặt lấy bàn tay đó của bà ấy.



"Hiệu Hiệu con ta, ta sinh ra đã tôn quý, một đời vinh quang, đời này không còn nuối tiếc." Giọng nói khản đặc của bà ấy vang lên, tia sáng rời rạc trong mắt không dễ gì mới tụ lại trên người ta, "Chỉ có con, Hiệu Hiệu của ta, thật sự không khiến người khác yên tâm được."



Mẫu thân đến lúc chết vẫn lo nghĩ cho nửa đời sau của ta.



Sau tang sự, ta trở về Trường Môn Cung, đau thương một trận nên khơi lại căn bệnh lúc nhỏ, cơ thể cũng nhanh chóng yếu dần.



Gió thu quét qua lá rụng, ta mang bệnh tật đã hai năm.



Lúc ra đi ta để lại cho hắn một câu, xin hắn an táng ta ở Phách Lăng, chôn cùng một chỗ với hoàng tổ mẫu và mẫu thân. Lúc còn sống ta chưa tận hiếu, muốn sau khi chết ở dưới đất bầu bạn bên cạnh bọn họ.



Khi đó ta đã bị phế nhiều năm, nhà mẹ sa sút, không có uy tín, thế nên tin ta chết không được truyền đến bên đó

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-mon-huu-oan/2793384/chuong-3.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Trường Môn Hữu Oán
Chương 3
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.