Thì ra dù Úc Lưu mỹ nhân là một người khá lạnh lùng, nhưng cũng là một kẻ... có thù tất báo. 
Cổ Tiểu Ma không dám lỗ mãng, vì thế hài lòng giơ một ngón tay cái ra vớiÚc Lưu, cười nói: “Lần này hai chúng ta đều ướt rồi. Từ nhỏ ta đã khôngbao giờ bệnh, nhưng ngươi...” 
Nàng còn chưa nói xong lại thấytrên người Úc Lưu đang toả ra từng đợt khói trắng, đúng là nước đang bịbốc hơi. Cổ Tiểu Ma cảm thấy bất bình: “Ngươi đúng là đồ gian xảo! Rõràng ngươi đã có thể làm vậy... Còn hắt nước vào người ta làm gì!” 
Úc Lưu bình tĩnh sửa sang lại vạt áo, sau khi trả thù xong thì tâm tìnhcũng không tệ, cuối cùng phá lệ chủ động mở miệng hỏi: “Tại sao lạikhông bệnh?” 
Cổ Tiểu Ma ngẩn ra: “Ta cũng không biết, từ trước đến giờ đã luôn kì quái như vậy rồi.” 
Nàng hơi thất thần. Úc Lưu nhìn nàng đầy thâm ý, không biết trong đầu đangsuy nghĩ việc gì. Cổ Tiểu Ma có chút không được tự nhiên, đột nhiênchuyển chủ đề: “Hiện giờ ngươi cũng thấy rồi, ta bị người của Huyền Âmgiáo bắt, không có cách nào để giúp ngươi khôi phục nguyên khí được.” 
“Vì sao bọn họ lại bắt ngươi?” Úc Lưu lạnh nhạt hỏi. 
Cổ Tiểu Ma lấy cái túi thêu kia ra đưa cho hắn, Úc Lưu vuốt ve nó lúc lâu, ngửi một chút rồi mới hỏi: “Đây là mầm của Linh Chi, sao ngươi lạicó...?” 
Cổ Tiểu Ma lắc đầu, sờ tóc: “Chẳng lẽ bọn họ bắt ta chỉ vì thứ này thôi sao?” 
“Ngươi lấy thứ mầm này ở 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-kiem-cuoi-duoi-nam/3290715/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.