Ánh mắt né tránh.
Đây là biện pháp Giang Tự Dương nghĩ ra. Tất nhiên chắc chắn sẽ có biện pháp diễn trạng thái "giả" khác tốt hơn biện pháp này. Nhưng với khoảng thời gian ngắn như vậy trong đầu Giang Tự Dương chỉ bật ra được một câu này thôi.
Đây xem như diễn bằng mắt, khá thường dùng trong quay phim ở khoảng cách gần, nếu khoảng cách xa thì người xem sẽ không chú ý đến ánh mắt mà chỉ chú ý đến hình ảnh tổng thể. Mà khoảng cách giống Trương Tẫn Án thế này chắc chắn là quay toàn thân, nên biện pháp này khá nguy hiểm. Một khi Trương Tẫn Án chỉ chú ý tổng thể, cảnh diễn này của Giang Tự Dương sẽ chỉ là cảnh chết đơn thuần mà thôi, không có nội dung gì cả.
Vì thế Giang Tự Dương thật sự vô cùng mừng rỡ khi nghe Trương Tẫn án nói rằng cậu không nhìn ống kính. Cơ mà cẩn thận nghĩ lại thì cũng dễ hiểu, anh ấy là Trương Tẫn Án mà.
Nếu không sao lại được mọi người gọi là "Quỷ cuồng chi tiết" chứ? Đắp nặn nhân vật bằng những động tác nhỏ chính là điểm mạnh của Trương Tẫn Án.
Sự nổi tiếng mà Trương Tẫn Án có được, không chỉ nhờ kĩ xảo diễn xuất vô cùng chân thực và có thể cảm hóa người khác của anh, mà còn nhờ anh không bỏ qua bất kỳ chi tiết nào của nhân vật. Chỉ cần là đoạn phim có mặt mình trong đó, anh luôn luôn diễn tròn vai một cách hoàn hảo, dù chỉ là vai khách mời vài giây.
Vì thế cũng chẳng có gì lạ khi Trương Tẫn Án phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-duong-bat-ha/1065252/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.