Người đàn ông cầm thanh đao dưa hấu "ôi" một tiếng:
"Đừng nói nữa, đều bị lão Dơi ép tới đây. Tôi bảo lão rồi, chờ thêm một ngày nữa đã, mà lão đéo chịu nghe!"
Tưởng Bạch Miên vô thức định hỏi lão Dơi là ai, nhưng cô há miệng ra xong thì lại lý trí ngậm lại.
Kỳ thật Thương Kiến Diệu cũng định hỏi như vậy, nhưng năng lực suy luận logic nói cho hắn biết hỏi như vậy nhất định sẽ làm hỏng "mối quan hệ anh em" giữa hai bên, làm cho đối phương sinh ra cảm xúc hoài nghi - nếu đã là anh em, sao lại không biết lão Dơi là ai?
Hắn nở nụ cười:
"Lão Dơi à... Sao lão lại vội vã thế?"
"Lão thì có cách nào? Còn không phải là người bên kia thúc giục quá!" Người đàn ông cầm đao dưa hấu, giắt khẩu súng lục màu đen gãi gãi mái tóc bết dính của mình, mặt nhăn mày nhó than thở: "Đám người kia mà nói không đúng một câu là sẽ giết người ngay, ai dám qua loa..."
"Đám người kia?" Thương Kiến Diệu cố ý thể hiện vẻ mặt nghi ngờ: "Tôi đi vắng có một thời gian thôi mà đã xảy ra chuyện rồi?"
Tuy hắn rất muốn trực tiếp hỏi đám người kia là ai, nhưng vẫn phải kiềm chế xuống.
Người đàn ông cầm đao dưa hấu sửng sốt một chút, dường như không ngờ người anh em phía đối diện đã đi văng một thời gian.
Vài giây sau, gã lại thở dài:
"Thôi đừng nói nữa, từ khi lũ "Linh Cẩu" đến, đến cả hang ổ mà chúng tôi không được ngủ! Nhiều ông bà già chết lạnh vào buổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-da-du-hoa/1736905/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.