Nếu không phải y không chiếm được mỏ quặng, ruộng đất tốt, hiện giờ y tuyệt đối không chỉ có mười bảy mười tám thuộc hạ trung thành, chí ít có thể mở rộng lên tới hai ba trăm người. Chừng đó là có thể thành lập điểm tụ cư quy mô lớn của riêng y, tương tự với thành Dã Thảo ấy, sau đó suy xét để cho thế lực lớn nào đó mượn sức, từ đó về sau có đảm bảo, hoặc nếu mọi chuyện đều thuận lợi thì có thể làm một thế lực nhỏ có sức ảnh hưởng.
Ha ha, cũng có khả năng 'Linh Cẩu' cảm thấy nuôi mấy trăm mấy nghìn người quá vất vả, quản lý thành phố quá phiền toái, thường còn phải nhịn cơn tức từ các thế lực lớn, không tiêu dao tự tại như làm cướp, cho nên mới luôn duy trì quy mô hiện giờ.
À, đúng rồi, tên thật của y là Lâm Lập."
Thương Kiến Diệu nghiêm túc lắng nghe, rồi tổng kết một câu:
"Tình nghi lớn nhất, hơn nữa số lượng người còn nhiều hơn dự đoán của chúng ta."
Chỉ số thành viên chủ chốt mà đã gần hai mươi người, như vậy số lượng phụ thuộc ít nhất cũng phải trên trăm.
"Bọn họ thậm chí còn có cả xe thiết giáp, súng máy hạng nặng, có ống phóng rocket." Tưởng Bạch Miên bổ sung: "Nhưng mà, hẳn là bọn họ không có những thứ như thiết bị bộ xương ngoài quân dụng, áo giáp thông minh bionic, vũ khí Gaus, vũ khí plasma. Xem cho, cho dù lời đồn là thật, 'Linh Cẩu' nắm giữa được kho súng đạn thì cũng mang tính phổ quát, không có loại tinh vi phức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-da-du-hoa/1736906/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.