Trans+Beta: Đặc Lôi Tây
"Được vậy không còn gì tốt hơn."
Bùi Văn Tuyên cười gật đầu, xem như hành lễ. Sau đó hai người xem gậy đánh cầu chẳng khác gì kiếm đặt phía sau người, đi về hai hướng trái ngược. Lúc Bùi Văn Tuyên đi ngang qua Tạ Xuân Hòa thì thấp thoáng ngửi được một mùi hương cực nhạt trên người ông ta.
Mùi hương kia khiến Bùi Văn Tuyên chợt dừng bước, hắn không kiềm được quay đầu lại khẽ liếc nhìn Tạ Xuân Hòa, Tạ Xuân Hòa thấy hắn dừng lại, có chút ngoài ý muốn cười hỏi: "Bùi đại nhân, có việc gì sao?"
Bùi Văn Tuyên khẽ lướt nhìn Tạ Xuân Hòa một lượt, sau đó ánh mắt dừng lại ngay phần eo của Tạ Xuân Hòa: "Túi thơm mà Hạ đại nhân đeo hôm nay rất độc đáo."
"Ngươi nói cái này à?" Tạ Xuân Hòa cúi đầu, nhìn túi thơm đeo bên eo khẽ cười nói: "Hôm nay trên đường đi gặp được một thuật sĩ giang hồ, là hắn đưa nó cho ta, nói là tiêu tai giải hạn, cầu bình an."
Bùi Văn Tuyên nghe vậy liền mỉm cười: "Thì ra là thế. Ta cũng cảm thấy túi thơm này khá đẹp, tại hạ còn phải đánh cầu, đợi chốc nữa chơi xong sẽ tâm sự tiếp với Tạ đại nhân."
Nói xong, Bùi Văn Tuyên chắp tay hành lễ, lui ra ngoài.
Chẳng bao lâu sau, Tô Dung Khanh và Bùi Văn Tuyên đồng thời cưỡi ngựa tiến ra sân.
"Tô Dung Khanh cuối cùng cũng ra sân."
Thượng Quan Nhã thở phào nhẹ nhõm, Lý Dung gõ quạt vào lòng bàn tay, hết nhìn Tô Dung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truong-cong-chua/3647410/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.