Với cơn tức giận đầy mình, Trâu Tướng Quân ngấu nghiếnđôi môi của Ngụy Nhất như đang muốn trừng phạt cô, hành động thô bạo chẳng cókỹ năng, kết cấu, bố cục gì cả, chỉ vì muốn trút hết sự bất mãn trong lòng màthôi.
Nhưng đôi môi của Ngụy Nhất lại dịu dàng thơm mát hơnnhiều so với tưởng tượng của anh, cơ thể khẽ run rẩy của cô không ngờ lại mềmmại như vậy, còn cả mùi hương đặc biệt chỉ có ở những thiếu nữ mới lớn nữa chứ.Trâu Tướng Quân mới chỉ khẽ chạm vào Ngụy Nhất, toàn thân anh đã râm ran như cóhàng nghìn hàng vạn con kiến đang bò quanh, ngưa ngáy một cách kỳ lạ và cũngnóng bỏng thật khó chịu. Còn chưa kịp suy ngẫm về phản ứng của cơ thể, nụ hôncủa anh đã chuyển từ trạng thái cướp đoạt cường bạo sang sự tiếp xúc thưởngthức, cứ nếm hết lần này tới lần khác một cách không khống chế được. Đợi đếnkhi ý thức quay trở về đại não thì anh đã đang dịu dàng lướt qua lướt lại trênđôi môi của cô rồi.
Đây là nụ hôn đầu đời của Ngụy Nhật.
Ngụy Nhật bị kinh động tới nỗi phải rất lâu sau vẫnkhông phản kháng, cô luôn không dám tin rằng người đàn ông luôn tự cho mình làđệ nhất thiên hạ đó lại đích thân hôn cô! Một giây trước đây thôi, chẳng phảilà họ còn cãi nhau sao? Liệu có phải anh ta đã uống say tới nỗi không biết bản thânmình đang ôm ai nữa? Ngụy Nhất trợn tròn hai mắt, quên béng mất việc mình phảiphản ứng như thế nào.
“Ngoan, nhắm mắt vào”, Trâu Tướng Quân khẽ thì thầm.Đúng lúc đôi môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-la-tieu-nhan-sau-la-quan-tu/5284/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.