Mùa xuân đến rồi, vạn vật lại xanh tươi.
Thành phố B ở phương Bắc của Trung Quốc, sự nóng lạnhthất thường của thời tiết giao mùa đông - xuân vốn khiến người ta không dễ cảmnhận được bước đi của nàng Xuân. Nhưng năm nay, Ngụy Nhất lại cảm nhận rõ ràngđược điều đó, có lẽ bởi bên cô đã có Tô Thích.
Tô Thích mỉm cười như mây mù tan biến, hoa tươi khoesắc, vậy là Ngụy Nhất đã sớm có cả bầu trời xuân.
Có thể nói Ngụy Nhất là khắc tinh với xe đạp, tới tậnbây giờ mà vẫn chưa biết đi. Nhưng Tô Thích lại có thể, hơn nữa còn đi xe mộtcách điệu nghệ. Tô Thích cũng từng nhẫn nại hướng dẫn cho cô vài ngày, kết quảlà cánh tay và bắp chân Ngụy Nhất đầy những nốt bầm tím do bị ngã. Tô Thích vừagiúp cô xoa xoa bắp chân vừa ngước mắt lên nhìn, nói đừng học nữa, sau này anhsẽ đèo em.
Những ngày sau đó, trong khuôn viên trường Đại học Sthường thấy cảnh Tô Thích đi xe đạp đèo Ngụy Nhất nhỏ nhắn dễ thương. Ngụy Nhấtngồi sau xe Tô Thích, mỗi khi Tô Thích nói lớn “ôm eo anh đi” thì Ngụy Nhất lạingượng ngùng vòng tay ôm lấy anh.
Cơn gió thổi bên tai Ngụy Nhất không chỉ mang theohương thơm của cỏ cây mà còn hòa quyện cả mùi đàn ông đặc biệt chỉ có riêng ởTô Thích nữa. Ngụy Nhất vốn nhút nhát, Tô Thích chỉ cần đạp nhanh một chút làcô lại hoảng sợ, hét thất thanh rồi nép đầu vào lưng anh.
Khi đó Tô Thích cứ ngỡ mình đang ở độ tuổi thiêu niênngưỡng mộ tình yêu. Anh đèo cô bạn gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-la-tieu-nhan-sau-la-quan-tu/5285/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.