Tô Thích đang lặng lẽ ngồi trong góc phòng nghịch diđộng, thấy người đã đến đầy đủ, anh lịch sự đứng dậy, nở nụ cười tươi, nói:"Đi thôi".
Mọi người lại cùng nhau đi ăn điểm tâm.
Bữa điếm tâm đêm được bố trí tại nhà Tô Thích, hai bậcphụ huynh đều đi vắng, người giúp việc đã chuẩn bị sẵn món thịt nướng từ chiều,có bánh ga tô và cả rượu sâm banh nữa. Dưới ánh trăng sáng vằng vặc, tiếng nhạcdu dương, mọi người cùng ăn uống, nói cười, vô cùng vui vẻ.
Ngụy Nhất không tùy tiện như ban nãy khi ở phòngkaraoke nữa, cô kiên quyết không đụng tới dù chi một giọt rượu, khôi phục lạiđiệu bộ ngoan ngoãn trước đây, ngồi một góc, muốn ăn gì thì chỉ cần dùng ánhmắt liếc một cái, Trâu Tướng Quân liền lăng xăng chạy tới chạy lui giúp cô lấyđồ ăn.
Ngụy Nhất đã từng đến nhà họ Tô, hồi đó, cô còn là bạngái của Tô Thích, mới tròn mười tám tuổi, thô lỗ lại cục cằn, mơ hồ chưa hiểubiết gì. Thoáng một cái mà đã ba năm trôi qua, vẫn là ánh trăng sáng của ngàyấy, trong vườn vẫn là những cây hoa của ngày ấy, người vẫn là những con ngườiấy nhưng mối quan hệ giờ đây lại hoàn toàn khác.
Ngụy Nhất là người đa sầu đa cảm, lặng lẽ cầm dao dĩa,lẳng lặng với nỗi buồn của mình. Ăn thịt nướng xong đã là mười một giờ đêm Mấyngười đàn ông vẫn còn rất lưu luyến với cuộc gặp này, luôn miệng đòi đi massagechân. Mấy cô gái xinh đẹp thì nói đi massage chân chẳng thú vị gì, nói rằng sẽtự tới quán bar, trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-la-tieu-nhan-sau-la-quan-tu/2057864/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.