Trâu Tướng Quân tự biết rằng việc mình làm vừa rồi hơiquá, anh ho khan một tiếng, cũng có chút ngượng ngùng, cởi áo khoác khoác lênngười Ngụy Nhất, điều chỉnh cho giọng nói dịu dàng hơn: "Đừng để bị lạnh,ra hát tiếp mấy bài đang thịnh hành cho anh nghe đi, ví dụ như Mộtcon sông lớn, Sóng cả, Gió vờn hoa lúa.,.." Trâu Tướng Quânlớn lên ở nước ngoài, rất có hứng thú với các bài hát Trung Quốc, anh dùng cổhọng với ngữ âm không toàn vẹn của mình ngân nga, hát được hai câu thì quênlời, rồi bất chợt lại nhớ ra, thần thái ung dung hát rằng, "Gió vờn hoalúa gặp đàn dê".
Thần sắc của An Dương và Hoa Dung rất nghiêm nghị, cảhai đều giơ ngón tay lên biểu dương Trâu Tướng Quân.
Ngụy Nhất từ xấu hổ chuyển thành tức giận, giậm giậmchân muốn quay người rời đi, nhưng cô nghĩ, Trâu Tướng Quân giờ đã là chồngmình, không thể làm mất mặt anh ấy được. Vậy là cô đành kiềm chế quay về ngồixuống ghế sô pha. Ngụy Nhất thấy Vĩ ngoẹo đầu đổ vật xuống một góc ghế sô pha,trong phòng đang mở điều hòa, sợ anh ta nếu cứ ngủ như vậy sẽ bị cảm lạnh, liềntỏ lòng từ bi, cởi chiếc áo Trâu Tướng Quân vừa khoác cho mình để đắp lên ngườianh ta.
Chuyện nhỏ đó trong mắt của Trâu Tướng Quân lạilà một hành động thách thức,anh cho rằng Ngụy Nhất đã cố ý bôi nhọý tốt của anh, khiêu khích uy tín của anh, liền sầm mặt, tỏ vẻ rất không hàilòng.
Ngụy Nhất không nghe theo lời Trâu Tướng Quân đi hátbài Gió vờn hoa lúa, cô tức giận ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-la-tieu-nhan-sau-la-quan-tu/2057863/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.