“ Xin lỗi, bản thiếu gia đã khiến cậu khó có thể toạinguyện được", Trâu Tướng Quân bước ra từ trong bóng tối. Đôi mắt sáng nhưdiều hâu của anh nhìn chằm chằm khiến Cát Thừa Hựu ớn lạnh cả sống lưng.
Ngụy Nhất không ngờ Trâu Tướng Quân lại có mặt ở đây,thấy chột dạ nhưng cũng yên tâm phần nào, cô dịch dần về phía anh.
Hành động đó lại lọt vào tầm mắt của Trâu Tướng Quân,rất hữu dụng, ánh mắt lạnh lùng của anh đã có thêm những tia ấm áp, tiếp tụcnhìn chằm chằm Cát Thừa Hựu, giọng nói mang theo khí phách bá vương khó có thểcưỡng được: 'Tôi và Ngụy Nhất kết hôn, cậu có ý kiến gì không?".
Cát Thừa Hựu rốt cuộc là người thứ ba trong truyềnthuyết, chỉ hận bản thân mình sinh nhầm thời, bỗng chốc thấy mệt mỏi khi phảiđứng đối diện với Trâu Tướng Quân, liền quay người bước đi, không nói lại lờinào.
Ngụy Nhất thấy bộ dạng thiểu não của cậu ấy, khôngđành lòng, khẽ nói: "Tớ vẫn coi cậu là bạn".
Bóng người Cát Thừa Hựu dừng một lát, rồi lại đi tiếp.
Cát Thừa Hựu đi rồi, ánh mắt của con người lạnh lùngkia lại chuyển sang người Ngụy Nhất. Đôi tay của Trâu Tướng Quân từ từ vòng lại,bám chặt vào thân cây phía sau Ngụy Nhất, khẽ cúi xuống nhìn cô. Ngụy Nhất nuốtnước bọt, cảm thấy không thích ứng được với sự quả quyết của Trâu Tướng Quân,vờ pha trò cười, nói: "À ờ... ha ha! Không ngờ ở thành phố mà ánh trăngcũng sáng rõ như vậy! Ờ, thật đẹp... À ờ... em phải về ký túc để đi ngủ rồi,chúc ngủ ngon..
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-la-tieu-nhan-sau-la-quan-tu/2057849/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.