Từ khi đổi số điện thoại Ngụy Nhất không bị Trâu tướngquân làm phiền nữa. Tô Thích và Ngụy Nhất ăn cơm xong, đi dạo trên phố một látrồi anh đưa cô về ký túc xá.
Các thành viên trong phòng đều đã tập hợp đầy đủ. Chỉbởi ba người còn lại vẫn đang trong tình trạng độc thân, về cơ bản chỉ cần NgụyNhất không đi đâu đó, tất cả các thành viên coi như đã có mặt đầy đủ.
Ngụy Nhất đẩy cửa bước vào, Nguyệt Nguyệt đang ngồiưỡn ẹo bên cửa sổ nói chuyện điện thoại tới mức đỏ mặt tía tai, giọng điệu nũngnịu khiến người ta ớn lạnh. Đình Đình đang ngồi trên giường là người không chịunổi điệu bộ đó của Nguyệt Nguyệt, một chiếc gối đã bay đi. Nguyệt Nguyệt giơmột tay ra đón lấy, quay người rồi lại tiếp tục nói chuyện. Tài nghệ lanh lợidường như không ảnh hưởng chút nào tới âm thanh đang hừng hực sức sống của cậuấy.
Như Như đang ngâm chân, cô đặt đôi bàn chân với nhữngngón đỏ ửng vì bị cước chưa khỏi hẳn vào chậu nước nóng, nước nóng bỏng khiếncô ấy cứ kêu oai oái. Ngụy Nhất chạy lại gần hỏi:” Sao thế? Bị bỏng à! Mau nhấcchân lên đi”. Bấy giờ Như Như mới rên rỉ:” oa sướng quá…oa… thoải mái quá”
“ Mùa xuân tới rồi! Vạn vật bắt đầu đâm chồi nảy lộc.Chỉ trong phòng này đã có tới bốn con mèo như thế, suốt ngày kêu meo meo”. NhưNhư cong hai bàn chân lên, làm như vẻ một thi nhân đang rung động.
“…”
Đúng lúc Ngụy Nhất sắp phát điên lên thì Như Như bấtngờ tỉnh lại sau trạng thái của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-la-tieu-nhan-sau-la-quan-tu/2057828/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.