Thời gian này, công việc của Tô Thích rất bận, anhphải bay đến khắp nơi trên đất nước. Ngụy Nhất yên phận chăm chỉ học hành,chẳng khác gì những phần tử mọt sách của đại học S. Những lúc rỗi rãi, cô tranhthủ đi làm thêm, đến khu chung cư Xuân Thành một lát sau giờ tự học buổi tốirồi về ký túc nghỉ ngơi. Yên lặng, khép kín, nỗ lực, mềm mỏng. Không ai biết côlà con gái của Ngụy Đông Cốc. Cô là một cô gái bình thường và tài sản quý giánhất chính là thời thanh xuân của tuổi mười tám, điều khiến cô vui sướng nhấtlà khi nhận được những tin nhắn ấm áp tình cảm của bạn trai, cô thích ánh nắngcủa đầu mùa hạ, thích váy lụa liền, những chiếc kẹp tóc xinh xắn, cô có thể hòreo vui vẻ khi thấy nhà ăn có món mà mình ưa thích, cảm thấy tự hào sung sướngvì được thấy cô biểu dương. Đối với cô, học tập chính là toàn bộ cuộc sống, vụnvặt mà thực tế.
Có một nơi mà tháng nào cô cũng đến – bệnh viện tâmthần tốt nhất của thành phố S – để thăm dì.
Chùm nắng đầu tiên của tháng Năm lười nhác chiếuxuống, chính thức mở ra trang thứ nhất của chương đầu tiên trong mùa hạ. Nămnào mùa xuân cũng tới một cách lặng lẽ, mùa hạ lại không khiêm nhường, tĩnhlặng như thế. Tiếng ếch kêu mang theo gấu váy của cô nàng mùa hạ, rụt cổ thămdò một hồi sau đó lắc lư từng bước một, rồi bất chợt ào tới đầy tình ý.
Mùa hạ là mùa mà Ngụy Nhất yêu thích nhất.
Mùa hạ tới, khi tốp nữ sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-la-tieu-nhan-sau-la-quan-tu/2057829/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.