Sau khi vật vã đưa nam sinh xấu số kia vào phòng y tế thiên băng trở lại lớp học, hiện tại mọi người đã về hết Hàn vũ thì cũng không thấy tăm hơi đâu chỉ còn lại Lãnh phong vẫn kiên trì ngồi chờ nó cùng về,
bỗng dưng thiên băng cảm thấy có lỗi vì những lời đã nói với Lãnh phong, thật ra nó cũng không thể trách anh bởi ngay từ đầu đã nhận định lãnh phong là một người lạnh lùng lãnh khốc, không quan tâm đến ai vậy cũng không thể kì vọng và yêu cầu quá nhiều từ anh được, càng không thể bắt anh làm những chuyện mà vốn dĩ từ trước đến nay anh chưa từng làm.
hơn nữa những lời lãnh phong nói câu nào cũng đều rất đúng và cũng đều muốn tốt cho nó, vậy mà nó cũng thật tồi tệ lại nói thẳng thừng "tôi nghê tởm con người anh" ayza!! Thật không đáng mặt làm bạn bè mà
....................................................................
Xuất quãng đường trở về nó luôn tìm cơ hội xin lỗi Lãnh phong nhưng mỗi lần định mở miệng thì lại bị bộ mặt lạnh băng của anh làm mất hết can đảm, cứ như thế tình trạng gượng gạo này kéo dài đến hết chặng đường về nhà
Chiếc xe dừng lại trước cổng biệt thự Nguyễn Thị nó chần chừ bước xuống, loanh quanh bên ngoài xe cuối cùng thiên băng cũng lấy hết can đảm cúi xuống gõ cửa kính khoang trước
Cốp...cốp...!
Cửa kính trượt xuống để lộ ra bộ mặt băng sơn ngàn năm, đôi mắt anh vẫn thủy chung nhìn về phía trước giọng lạnh nhạt
- chuyện gì?
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-khi-tro-thanh-ac-quy-toi-da-tung-la-thien-than/2867419/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.