Nghệ Hân khoanh tay, sắc mặt khó chịu khi Lý phu nhân cứ u uất, cô hỏi gì về Nghệ Ân bà cũng không nói, tức quá Nghệ Hân mới gằn giọng với mẹ:
"Mẹ cứ im như vậy thì Nghệ Ân sẽ chạy tới với mẹ sao?"
Nghệ Hân nóng giận, cô hít thở mạnh, nhưng Lý phu nhân vẫn cứ đơ người ngồi yên một chỗ, tầm mắt bà hạ xuống không quan tâm đến những gì Nghệ Hân nói.
Nghệ Hân cau mày, cô bỏ ra khỏi phòng bệnh, đi đâu thì Lý phu nhân cũng chẳng còn hơi sức mà để ý. Nghệ Hân ra khỏi bệnh viện nhưng lại bị bảo vệ chặn lại, cô chưa có thủ tục xuất viện, y phục cũng chưa chả, nhưng tính Nghệ Hân phách lối nên trừng mắc với anh bảo vệ:
"Tránh ra!"
Anh bảo vệ cảm thấy khó chịu, vì là nghĩa vụ công việc anh vẫn phải ngăn cản cô gái này.
"Cô gọi người nhà đến làm thủ tục xuất viện thì có thể ra được rồi, cô sao cứ làm khó chúng tôi thế?"
Lý Nghệ Hân kênh kiệu nói: "Tiền tôi trả không thiếu cho bệnh viện, mấy cái thủ tục vớ vẫn đó không cần phải làm, tránh ra nếu không thì đừng có trách tại sao anh mất việc."
Anh bảo vệ vẫn không cho Nghệ Hân ra, Nghệ Hân bực tức, cô dùng hai tay đẩy ngã anh bảo vệ trẻ tuổi:
"Đáng ghét!" Nghệ Hân tức tối mắng.
Anh bảo vệ bên cạnh túm lấy Nghệ Hân: "Cái cô này quá đáng quá rồi."
Anh bị ngã ngồi dậy không tránh khỏi giận dữ, anh nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-ghet-sau-yeu-hoan-doi-the/2215529/quyen-2-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.