Lý lão gia nghe tiếng động lớn thì bước ra khỏi phòng, ông nhìn thấy những mãnh vỡ và đất cát dưới sàn thì liền nâng đôi mắt hướng về phía của Nghệ Hân.
Nghệ Hân mặc trang phục màu xanh dương nhạt của bệnh viện, mái tóc cô xõa dài, khi ba đang ngỡ ngàng nhìn cô thì cô lại tỏ ra rất bình thản, giống như cô đập vỡ cái chậu là lẽ đương nhiên chẳng có gì phải thắc mắc cả.
Lý lão gia hít sâu thở mạnh, ông cất giọng nói với Nghệ Hân:
"Đồ ba mua là để con thích đập là đập sao?"
Nghệ Hân không buồn nhìn ba mà trả lời:
"Ba dư tiền mà, đồ trong nhà cũng đâu có ít, là có kẻ chọc tức con nên tiện thể con ném nó thôi."
Lý lão gia trĩu lại mi tâm, ông quay sang nhìn Vân Lục và Liễu Nhan sau đó ông nói:
"Con chướng mắt với hai người họ phải không?"
Nghệ Hân chớp mắt: "Ba biết rồi còn hỏi con làm gì?"
"Hân nhi! Đây dù sao cũng là mẹ của Vân Lục, tuổi tác của Liễu Nhan cũng ngang bằng so với mẹ con, đừng có hỗn trước mặt người lớn."
Nghệ Hân lúc này mới nhìn Lý lão gia, miệng cô khẽ nhếch cười:
"Người lớn? Ngang bằng mẹ? Ba còn nhắc được tới mẹ, vậy con hỏi ba ai mới là phu nhân của Lý gia? Ai mới là người đường đường chính có hôn thú với ba? Ba trả lời xem? Trả lời thử xem?"
Lý lão gia tối lại gương mặt, ông tức giận thốt lên:
"Đủ rồi, con chưa có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-ghet-sau-yeu-hoan-doi-the/2215531/quyen-2-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.