*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thiết Ngưu bắt đầu thường xuyên xuất hiện ở cửa Lâm Công Quán. Nhưng dù cho có khách muốn ngồi xe kéo, hắn cũng hờ hững.
Đại ca không ở nhà, Lâm Thu Ngôn muốn mỗi ngày đi tới trông nom cửa nhà mình. Lâm gia có thể nói là độc quyền trong giới kinh doanh ở Nam Thành, có công ty bách hóa duy nhất của nội thành. Cho nên Lâm Thu Ngôn du học ngành quản lý kinh tế vì muốn giúp đại ca đem Lâm gia phát triển rực rỡ.
Lâm Thu Ngôn vừa ra khỏi cửa liền thấy Thiết Ngưu tay đút túi tựa vào trước cửa sắt, nhàm chán đá chân vào tảng đá dưới chân.
Thật ra Lâm gia là có xe ô tô chuyên dụng dùng đưa đón Lâm Thu Ngôn, đáng tiếc cậu có tật xấu say xe. Hơn nữa xe khác đều không say, duy nhất say ô tô. Cho nên xe ô tô chuyên dụng liền bị gác lại một bên.
Từ lần trước, sau khi Thiết Ngưu nói cho cậu biết bị người giám thị, cậu thường thường nhìn thấy phu kéo xe kia đi lại trước cửa nhà mình. Không cần nghĩ cũng biết Thiết Ngưu nhất định là đang chờ cậu. Lâm Thu Ngôn càng thêm khẳng định, phu xe kia chắc chân là thích điên đảo phần từ dưới quần âu cậu xuống. Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, thích cậu đến mức độ không thể miêu tả.
Lâm Thu Ngôn thích đỏm dáng, mỗi ngày đều mặc quần áo khác nhau, tóc chải ngay ngắn, nghênh ngang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truoc-can-vi-kinh/105154/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.