“Đêm nay, anh ngủ một mình nha” Hà Lâm ôm gối đứng ngoài cửa nói với anh
“Ừa, cô nghĩ tôi muốn ngủ với cô à!”
Nghe anh nói xong câu đó, cô nở nụ cười nhẹ nhàng rồi đóng sập cửa lại.
“Hừ, vậy mà nói có mình thì ngủ ngon”
Hà Lâm đi qua phòng kế bên, lâu rồi mới ngủ lại ở đây. Bởi vì từ lần cô bệnh là luôn ngủ với hắn. Hôm nay lại bị đuổi đi mất.
“Có cách nào giúp anh ấy nhớ lại không nhỉ?”
Hà Lâm lên mạng tra cứu nhưng không có cách nào mà cô thấy hữu dụng. Cô mệt mỏi gấp máy tính lại rồi lên giường đắp chăn lại chìm vào giấc ngủ sâu.
_____
Cốc cốc cốc!
“Ưm…ồn quá” Cô lấy gối bịt tại lại.
Nhưng tiếng gõ cửa vẫn cứ dồn dập hơn. Hà Lâm bực tức ra khởi giường đi đến mở cửa. Bắc Từ Hoành đang đứng trước đó.
“Anh có chuyện gì vậy!”
“Đói rồi, nấu ăn cho tôi đi” Bắc Từ Hoành nói xong thì quay lưng đi
Hà Lâm cố mở mắt cô quay về phòng sửa soạn rồi xuống lầu. Bắc Từ Hoành đã ngồi sẵn ở bàn ăn. Cô đi vào mở tủ lạnh ra.
“Không còn đồ ăn nữa, em phải đi mua”
“Lâu không?”
“Siêu thị cũng gần nên chắc nhanh à”
Bắc Từ Hoành đứng lên, cô nghĩ hắn sẽ ra sopha xem tivi nhưng ai ngờ, hắn lại lấy áo khoác chìa khóa rồi ra ngoài cửa.
“Tôi đưa cô đi, mau lên”
Hà Lâm gật gật đầu rồi nhanh chóng đi ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-yeu-anh-nhat-/3600813/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.