Nơi hoang vắng. Cứ một nam một nữ thế này mà chạy theo đuôi bắt gian, sơ rớ không tóm được trộm còn bị nó cắn ngược đổ cho tội ngoại tình thì dù có nhảy sông Hoàng Giang như Vũ Nương cũng khó mà minh oan. Chồng ai, nhà chồng ai còn có liêm sỉ tự hối lỗi. Chứ chồng cô, nhà chồng cô thì dư vô sỉ để hắt ngược thau nước thúi vào mặt người khác.
Hoàng Diệp ra hiệu cho tài xế dừng xe.
"A lô chồng, chồng đi đâu vào rừng phi lao vậy ạ?"
Dĩ Phong giật mình, anh ta phanh gấp xe, ngó nghiêng tứ phía. Nơi anh ta dừng ở giữa rừng, xung quanh yên ắng không thấy một bóng người. Không lẽ ma báo tin cho vợ?
"Vợ nói linh tinh gì vậy? Chồng đâu phải kiểm lâm vào rừng làm gì?"
"À! Thế mà bạn em bảo, thấy chiếc toyota bảng số xxxx chạy vào rừng phòng hộ. Chắc bạn em hoa mắt chồng nhỉ? Để em điện mắng nó trận, nó muốn minh oan thì đưa em đến tận nơi để em thấy!"
Dĩ Phong nghe mà toát cả mồ hôi. Anh ta đưa tay lau trán, rồi nói: "A! Chắc lúc nãy anh đi xem mấy lô đất! Người dân lấn chiếm rừng phòng hộ trái phép ấy mà!"
"Thì ra là vậy? Giờ chồng ở đâu? Về đưa vợ đến nhà ba mẹ nhé!"
"Thế em không đi khu nghỉ dưỡng nữa à?"
"Đi mình chán! Về nhà chơi với ba mẹ vui hơn! Em sửa soạn, chồng về liền nghe!"
"OK, vợ! Moa moa!"
Mới buổi sáng mà làm cây vẹo hai lần, Dĩ Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-va-mat-tra-nam/3572291/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.