"Ta hỏi tỷ, tỷ trả lời thật cho ta biết tỷ có phải người đến từ thế giới khác không?"
Cảnh Điềm lắc đầu nói: "Ta không hiểu muội đang nói gì hết. Thế giới khác gì đó mà muội nói thật sự tồn tại sao?"
"Tỷ không biết sao? Cảnh Điềm tỷ, tỷ không cần giấu ta bởi vì ta giống tỷ."
Cẩn Lan thấy Cảnh Điềm và Nguyệt Hi thì thầm to nhỏ hồi lâu không nhịn được mà lên tiếng hỏi:
"Hai người nói chuyện gì mà có vẻ bí mật vậy?"
Nguyệt Hi lúc này mới quay sang hỏi Cẩn Lan:
"Cẩn Lan, cô có tin có một thế giới đang tồn tại song song với thế giới này không?"
"Ta không chắc chắn. Nhưng trước đây ta từng đọc được trong một cuốn sách cổ ghi chép về điều này. Cuốn sách cổ đó ghi rằng có một thế giới thần bí đang song song tồn tại với thế giới này, thế giới đó cũng có con người, cảnh vật, cây cối...như thế giới này."
"Cuốn sách đó còn viết thêm gì nữa không?"
Cẩn Lan lắc đầu nói: "Ngoài đề cập đến thế giới thần bí đó thì không viết thêm gì nữa. Nhưng rất có thể còn có sách cổ khác ghi chép về dị tượng này."
Nguyệt Hi rơi vào trầm tư. Vậy là thật sự cô không nằm mơ, thật sự có sách cổ ghi chép về thế giới tưởng chừng như xa xôi, bí ẩn mà lại cũng rất quen thuộc đối với Nguyệt Hi. Lúc này Cảnh Điềm lại lên tiếng tiếp tục hỏi:
"Nguyệt Hi, lời vừa nãy muội nói là sao? Muội hỏi ta có phải người đến từ thế giới khác không lại còn nói muội giống ta. Chẳng lẽ..."
Nguyệt Hi chỉ trầm tư không đáp dường như ngầm trả lời cho câu hỏi của Cảnh Điềm. Cẩn Lan nghe Cảnh Điềm hỏi Nguyệt Hi như vậy cũng đoán được chút cuộc trò chuyện ban nãy của hai người họ. Cảnh Điềm lại hỏi:
"Nguyệt Hi, có phải muội là người đến từ thế giới khác không, cái thế giới thần bí trong sách cổ đề cập đến?"
"Cảnh Điềm tỷ, ta..."
Cẩn Lan nghiêm túc hỏi: "Nguyệt Hi, đừng nói là những gì Cảnh Điềm tỷ ấy nói là sự thật nhé.
Nguyệt Hi lại im lặng. Bây giờ Cảnh Điềm và Cẩn Lan cũng tự hiểu, Nguyệt Hi không nói nhưng hai người cũng biết câu trả lời là thế nào rồi. Một lúc sau Nguyệt Hi lên tiếng:
"Nếu chuyện này là thật hai người có còn thân thiết với ta như bây giờ nữa không? Nếu chuyện này là thật thì hai người sẽ giữ bí mật cho ta không?"
Nguyệt Hi thất thần đứng đó, cô biết đối với người cổ đại như Cảnh Điềm và Cẩn Lan chuyện chấp nhận thân phận của cô thật sự rất khó, cô cũng không bắt ép họ phải hiểu cho cô. Nguyệt Hi chỉ tiếc về tình bạn, "tình thân" mà bản thân có thể sẽ mất đi giữa cô và hai người bọn họ. Cảnh Điềm lên tiếng cắt ngang dòng suy nghĩ của Nguyệt Hi
"Nguyệt Hi muội nói gì vậy chứ? Bọn ta chỉ quan tâm muội bây giờ, không quan tâm muội đến từ đâu. Dù muội có đến từ thời không nào đi chăng nữa đối với bọn ta cũng không quan trọng. Bọn ta chỉ biết đến ngũ công chúa lương thiện, vui vẻ, hoạt bát và nghĩa khí, còn những chuyện khác bọn ta không để tâm."
Cẩn Lan cũng nhanh chóng lên tiếng:
"Phải đó Nguyệt Hi, dù cô là ai đi nữa chúng ta vẫn sẽ mãi thân thiết như bậy giờ. Chuyện cô đến từ thời không khác bọn ta cũng sẽ giữ bí mật cho cô, xem như đây là bí mật của chúng ta.
Cảnh Điềm gật đầu đồng tình với câu nói này của Cẩn Lan. Nguyệt Hi nghe hai người nói vậy liền cảm thấy rất xúc động, mắt cô hơi ngấn lệ nhưng trên môi lại nở nụ cười rất hạnh phúc nói:
"Cảm ơn hai người."
Cảnh Điềm và Cẩn Lan đồng thanh nói:
"Đừng khách sáo."
Cẩn Lan là người ham học hỏi, cô luôn tìm hiểu và đọc những cuốn sách nói về những dị tượng hoặc những điều bí ẩn và luôn tò mò về nó. Vì vậy không tránh khỏi hiếu kỳ về thế giới mà Nguyệt Hi đang nói đến.
"Nguyệt Hi, cô có thể kể một chút về thế giới nơi cô từng sống không? Ta có chút tò mò, nhưng nếu cô không muốn kể cũng không sao"
"Ta có thể kể cô nghe. Nhưng ở chỗ này không thích hợp, chúng ta đến phòng ta."
"Được."
Thế là Nguyệt Hi sai cung nữ mang y phục để ba người thay. Sau khi thay xong y phục ba người về phòng của Nguyệt Hi. Nguyệt Hi cho lui hết cung nữ, nô tài, thị vệ... sau đó mới bắt đầu kể.
"Hai người có thể không tin nhưng thế giới hiện tại chúng ta đang sống chính là một cuốn sách."
"Một cuốn sách?" - Cảnh Điềm ngạc nhiên hỏi lại.
"Phải. Ta vô tình xuyên không vào thế giới này trở thành ngũ công chúa, nhân vật phụ ít đất diễn trong cuốn tiểu thuyết này. Nói một cách dễ hiểu thì cuốn sách này có rất nhiều nhân vật, trung tâm vẫn là nam nữ chính, họ có tình cảm với nhau và sau này sẽ thành đôi. Còn những người khác đơn thuần chỉ là người qua đường làm bàn đạp giúp nam nữ chính đến với nhau mà thôi."
Cẩn Lan thắc mắc hỏi:
-
"Nếu cô nói như vậy thì nam nữ chính trong thế giới này là ai?"
"Ta lúc còn nhỏ không nhớ ra mình ở thời không khác. Vài năm trước không hiểu sao tự nhiên đau đầu rồi nhớ ra thân phận của mình. Thế giới chúng ta
đang sống là cuốn tiểu thuyết ta đọc trước khi đến đây, nam chính là nhị ca ta
- Tề Hoàng, nữ chính là thứ nữ của hộ bộ thượng thư - Sở Giai Kỳ.
Cảnh Điềm hơi giật mình. Kiếp trước nàng cũng từng thấy cái tên Sở Giai Kỳ này, là bức chân dung trong thư phòng của Tề Hoàng. Bức chân dung ấy là một người thiếu nữ xinh xắn, nhẹ nhàng thanh thoát. Góc của bức tranh đề tên Sở Giai Kỳ. Lúc đó nàng cũng có hỏi Tề Hoàng về bức chân dung đó, hắn chỉ trả lời qua loa nói là phụ hoàng định ban hôn cho hắn nhưng hắn từ chối rồi, lúc đó nàng không nghĩ nhiều nên lập tức tin ngay. Xem ra giữa hắn và người tên Sở Giai Kỳ này có mối quan hệ không đơn giản. Cẩn Lan lại hỏi:
"Nếu nói như vậy là cô biết được những chuyện sắp tới diễn ra thế nào sao?"
"Lúc đầu ta cũng nghĩ vậy. Nhưng đến bây giờ không biết tại sao mọi chuyện diễn ra không còn như ban đầu nữa"
"Cô nói chuyện không diễn ra như ban đầu nữa?"
Nguyệt Hi quay sang nhìn Cảnh Điềm. Cô không biết có nên nói hay không,
Cảnh Điềm như nhìn thấu suy nghĩ của Nguyệt Hi liền nói:
"Chuyện này có liên quan đến ta sao?"
Nguyệt Hi gật đầu đáp:
"Không những liên quan đến tỷ mà dường như mọi chuyện đã thay đổi theo sự thay đổi của tỷ."
"Nói như vậy có nghĩa là trước khi muội đến thế giới này thì thế giới này vẫn theo trật tự ban đầu. Tề Hoàng vẫn là nam chính trong "cuốn sách", còn nữ chính vẫn là Sở Giai Kỳ. Mọi người thậm chí cả ta cũng chỉ là bàn đạp giúp hai người họ đến với nhau?"
"Tỷ nói không sai."
"Nhưng ta không hiểu. Cứ cho là mọi chuyện vẫn diễn ra đúng trật tự ban đầu thì tại sao Tề Hoàng không trực tiếp yêu thứ nữ đó của hộ bộ thượng thư mà lại trọn yêu ta để rồi phản bội ta, hại cả gia đình ta chết thảm?"
"Tỷ biết mọi chuyện sẽ diễn ra thế nào sao?"
"Chuyện này ta sẽ kể với muội sau. Hiện tại ta chỉ thắc mắc tại sao hắn lại phản bội ta, tại sao lại hại gia đình ta? Lẽ nào ta đối với hắn chưa đủ tốt sao?"
"Tề Hoàng ban đầu không chọn yêu Sở Giai Kỳ vì thứ nhất cô ta chỉ là thứ nữ của nhà hộ bộ thượng thư, còn là con của thiếp thất, địa vị trong nhà vốn không cao. Thứ hai thế lực nhà hộ bộ thượng thư không lớn như thừa tướng - quan văn và tướng quân - quan võ, nếu chọn con gái nhà hộ bộ thượng thư sẽ không có ai chống lưng giúp hắn lên ngôi thuận lợi. Cuối cùng lựa chọn hợp lí nhất chỉ còn tỷ và Cẩn Lan, Cẩn Lan lại không yêu Tề Hoàng vậy chỉ còn lại tỷ. Tỷ vừa hay có tình ý với hắn đương nhiên hắn sẽ chọn tỷ để trở thành công cụ giúp hắn lên ngôi trong ván cờ quyền lực này.
"Thì ra hắn lại có nhiều mưu kế như vậy. Chỉ để lên ngôi và lấy được Sở Giai Kỳ mà hắn tốn không ít công sức suy tính nhỉ?"
Cảnh Điềm cười khinh bỉ. Nỗi uất hận trong lòng nàng càng ngày càng lớn. Vốn nghĩ hắn chỉ là bị quyền lực che mờ mắt mới làm ra loại chuyện bất lương như vậyh, ai ngờ rằng từ đầu chuyện này đã được hắn lên kế hoạch một cách tỉ mỉ và nàng lại chỉ là quân cờ trong ván cờ của hắn.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]