"Nguyệt Hi, cô nói như vậy...
"Nữ nhân chúng ta ai lại muốn chia sẻ phu quân của mình cho người khác đúng không?"
"Nguyệt Hi, muội nói không sai! Nhưng mong muốn của phận làm nữ nhi chúng ta cách biệt với thực tế hiện tại thật sự quá xa." - Cảnh Điềm nói.
"Tại sao đến tỷ cũng nói những lời cổ hủ như vậy? Hai người cứ muốn trói buộc bản thân với lễ giáo trọng nam khinh nữ này suốt đời hay sao?"
Cảnh Điềm nhìn lên trời thở dài, khẽ đáp:
"Ta hiểu cảm giác trong lòng muội muốn thay đổi suy nghĩ của chúng ta theo chiều hướng tốt hơn. Nhưng muội biết không, vì ta từng giống muội bây giờ mà đã phải trả cái giá quá đắt, ta không muốn thử nữa."
"Cảnh Điềm tỷ, tỷ đừng nói tỷ cũng.."
Cẩn Lan nghe hai người nói mà đầu óc ong ong không hiểu gì. Nguyệt Hi định hỏi Cảnh Điềm thêm gì đó bỗng có tiếng một thái giám hộ lớn:
"Nhị hoàng tử điện hạ giá đáo."
Đúng vậy, người đó không ai khác chính là Tề Hoàng. Người mà kiếp này Cảnh Điềm không muốn gặp lại nhất cũng là người nàng hận nhất. Thấy ba người bọn họ ở ngự hoa viên, Tề Hoàng kinh ngạc bước đến, sau đó lại gần Cảnh Điềm hỏi hạn:
"Cảnh Điềm, muội đến gặp ta sao? Còn có ngũ muội muội và Phó tiểu thư nữa."
Cảnh Điềm chán ghét lùi về sau, giữ phép tắc mà hành lễ. Thấy hành động này của Cảnh Điềm, Tề Hoàng thoáng chút tức giận nhưng sau đó nhanh chóng thay đổi sắc mặt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-tro-thanh-phu-nhan-tuong-quan/3740584/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.