🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Chuẩn bị xong cả ba người cùng nhau vào hoàng cung. Đến nơi đã có nhiều người hầu đợi sẵn mang đồ đến cung của Nguyệt Hi - cung Nguyệt Hạ. Vì đến nơi khi còn sớm nên Nguyệt Hi muốn dẫn Cảnh Điềm và Cẩn Lan thăm quan hoàng cung một lát.

"Hai người để đồ đó cho bọn họ làm là được. Đi, ta dẫn hai người đi tham quan một vòng"

"Nguyệt Hi, chúng ta đừng đi lung tung sẽ tốt hơn, nhỡ đâu đụng phải quý nhân nào không dễ chọc thì sẽ phiền phức lắm." - Cẩn Lan nói.

"Cô lo gì chứ, người không dễ chọc nhất hoàng cung này chính là ta"

Cảnh Điềm cũng nói ra suy nghĩ giống với Cẩn Lan, nhưng tính Nguyệt Hi cứng đầu tất nhiên chẳng để tâm lời hai người nói, vẫn một mực kéo hai người đi cho bằng được. Hết cách, hai người đành đi theo Nguyệt Hi. Hoàng cung thực sự rất rộng, Nguyệt Hi đưa hai người đến nhiều nơi trong cung, sau đó cả ba dừng chân ở ngự hoa viên. Ngự hoa viên rộng lớn và gần như loại hoa nào cũng có, trăm hoa đua nở, những cánh bướm dập dìu bay đi bay lại rồi đậu trên những bông hoa càng làm cho khung cảnh trở nên thơ mộng. Cách đó không xa còn có chỗ nghỉ mát, xa thêm chút nữa còn có hồ sen...

Cẩn Lan không nhịn được mà lên tiếng: "Chỗ này đẹp quá đi. Cứ như lạc vào thế giới khác vậy.

Hai người thấy Cẩn Lan thích thú đến vậy cũng vô thức vui vẻ theo. Nơi này thực sự rất đẹp, không chỉ có hoa thơm mà không khí còn trong lành, mát mẻ. Cảnh Điềm chợt nghĩ ra gì đó liền hỏi:

"Nhưng Nguyệt Hi, ta thấy trong sách ghi rằng ngự hoa viên hình như là nơi bệ hạ sẽ đến khi mệt mỏi để thư giãn. Chúng ta nên rời đi sớm thì tốt hơn, lỡ như gặp bệ hạ đang muốn đến nghỉ ngơi mà gặp chúng ta thì không hay cho lắm!"

"Tỷ đừng lo, phụ hoàng nếu không có chuyện gì sẽ không đến đây đâu. Huống hồ đây còn là nơi phụ hoàng sai người tìm kiếm và trồng nhiều loài hoa mẫu hậu thích, tạo thành khu vườn hoa cho mẫu hậu, mà phụ hoàng lại không thích hoa cho nên thường chỉ đến khi tổ chức lễ hội gì đó hoặc mẫu hậu mời thôi."

"Thật vậy sao? Vậy hoàng thượng không chỉ là quân vương mang trong mình trọng trách gánh vác cả giang sơn mà còn mang trong trái tim hình bóng của hoàng hậu nữa. Nghĩ đến thôi đã thấy rất lãng mạn rồi."

Cảnh Điềm che miệng cười, nhìn thôi cũng đã đủ biết nàng nghĩ đến tình yêu lãng mạn của bậc quân vương tuy không thích hoa nhưng lại vì hoàng hậu của mình mà sẵn sàng trồng cả một hoa viên như vậy. Nghĩ đến đây nàng lại vô thức nhớ đến bản thân kiếp trước, nàng cũng từng là hoàng hậu - một hoàng hậu hữu danh vô thực. Nàng không luyến tiếc cái vị trí hoàng hậu đã khiến nàng nhà tan của nát, càng không luyến tiếc kẻ phụ nàng một kiếp, điều nàng nghĩ đến là cha mẹ nàng, là Cẩn Thần vì nàng mà hi sinh, vì sự ngu muội của nàng mà khiến bách tính, giang sơn Đại Hạ rơi vào tay người không xứng đáng. Thấy nàng đang vui vẻ bỗng thất thần, Nguyệt Hi lên tiếng gọi:

"Cảnh Điềm tỷ tỷ, Cảnh Điềm tỷ tỷ, tỷ không sao chứ?"



Nàng lúc này mới giật mình đáp:

"Ừm, ta không sao!"

Cẩn Lan rất thích hoa vì khi thấy chúng sẽ khiến tâm trạng của cô trở nên vui vẻ hơn. Cô tiến đến bên vườn hoa được chăm sóc kĩ lưỡng, đưa tay chạm nhẹ vào bông cẩm tú cầu vừa to vừa tròn nói:

"Thật ngưỡng mộ tình yêu của hoàng thượng và hoàng hậu, mong trong kiếp này ta cũng có thể tìm được một người thật lòng vì ta mà không màng danh lợi."

Nguyệt Hi nhìn vào những đoá hoa nở rộ, suy tư đáp:

"Cô nhất định có thể gặp người sẵn sàng vì cô mà buông bỏ quyền thế, chẳng để tâm đến lợi lộc, chỉ một lòng hướng về cô, vì cô mà từ bỏ tất cả."

"Thật sao? Nguyệt Hi, người đó là ai vậy?"

Nguyệt Hi tinh nghịch nhún vai một cái nói:

"Ta cũng không biết, chỉ đoán vậy thôi."

"Cô cũng thật là. Vậy cô nói xem, Cảnh Điềm tỷ tỷ có phải đã tìm được chân mệnh thiên tử của cuộc đời mình rồi không?"

Nguyệt Hi nhìn về phía Cảnh Điềm ngầm ám chỉ:

"Cảnh Điềm tỷ tỷ nhất định biết rõ hơn ta"



Lời nói của Nguyệt Hi khiến Cẩn Lan và Cảnh Điềm đều có chút kinh ngạc, nhất là Cảnh Điềm. Nàng có kí ức kiếp trước, mặc dù kiếp trước không muốn để tâm đến chuyện nhà Phó tướng quân nhưng dù sao Phó tướng quân cũng quen biết cha nàng, nên chuyện Nguyệt Hi nói nàng có chút ấn tượng, điều này khiến nàng không khỏi nghi hoặc. Vả lại còn câu ngầm ám chỉ cho nàng. Nguyệt Hi thật sự chỉ là ngũ công chúa của Đại Hạ sao? Nguyệt Hi thấy Cảnh Điềm và Cẩn Lan nghi ngờ lời nói vừa rồi của mình liền nhanh chóng chuyển chủ đề.

"À đúng rồi, hai người đều thấy phụ hoàng là một lòng một dạ với mẫu hậu, ngưỡng mộ tình yêu của họ, nhưng ít ai biết sự sủng ái của đế vương là thứ thay đổi nhanh nhất. Tình yêu của đế vương cũng vậy, tưởng có tình nhưng lại vô tình, tưởng vô tình nhưng lại là chân tình. Phụ hoàng ta cũng như bao vị hoàng đế khác, tuy ban đầu phụ hoàng yêu mẫu hậu là thật lòng nhưng vì là hoàng đế cũng không thể để hậu cung chỉ có mình mẫu hậu, phụ hoàng cũng có cả nghìn giai lệ từ tú nữ, đáp ứng v.v... Dần dần đối với mẫu hậu cũng không còn tình yêu như lúc trước."

"Cô đừng suy nghĩ nhiều, trai năm thê bảy thiếp là chuyện thường tình? Huống hồ đó còn là hoàng đế, tránh sao được hậu cung ba nghìn giai lệ chứ!" - Cẩn Lan nói.

"Vậy nếu sau này phu quân cô cũng năm thê bảy thiếp, cô cam tâm tình nguyện sao?"

Cẩn Lan nghe Nguyệt Hi hỏi như vậy liền sững sờ. Liệu phu quân của cô sau này nhiều thiếp thất cô cũng sẽ chịu đựng sao? Cũng sẽ bình thản mà nói như bây giờ sao? Thấy Cẩn Lan ngây người không đáp Nguyệt Hi liền quay sang hỏi Cảnh Điềm:

"Cảnh Điềm tỷ tỷ, nếu là tỷ, tỷ cam tâm không?"

Cảnh Điềm suy nghĩ một lát rồi lắc đầu, nhẹ giọng đáp: "Không cam tâm!"

Nghe Cảnh Điềm trả lời như vậy Nguyệt Hi mỉm cười hài lòng. Bởi Nguyệt Hi không giống Cảnh Điềm và Cẩn Lan, cô không có suy nghĩ "trai năm thê bảy thiếp, gái chính chuyên một chồng." Cẩn Lan nghe câu trả lời của Cảnh Điềm, đang trầm mặc bỗng nhiên lên tiếng, hỏi Nguyệt Hi cũng dường như không cần ai đáp lại:

"Nhưng không cam tâm thì có thể làm gì đây? Suy cho cùng họ muốn nạp thiếp ta có thể cản sao?"

"Cô không cản được!"

"Vậy Nguyệt Hi, cô biết trước câu trả lời tại sao vẫn muốn hỏi? Vốn dĩ muốn hay không muốn, cam tâm hay không cam tâm cũng đâu thể thay đổi kết quả!"

"Nếu cô không cam tâm chịu cảnh chung phu quân với nữ nhân khác, lúc đó cô mới có thể tìm một người một đời một kiếp một đôi với cô."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.