Ăn qua loa cho xong, cô vào bàn học ngồi xuống, hít một hơi thật sâu, bắt đầu vào công cuộc lấy lại kiến thức cũ, mở từng trang sách, cuốn vở, gặm nhấm đống kiến thức đã phủ bụi lâu năm không động đến.
Đốt đèn đọc sách cả đêm, cuối cùng cô cũng lấy lại tự tin của một học thần siêu cấp.
Sáng dậy đầu óc cô có chút mơ màng, do việc thức đêm, suýt chút nữa thì dậy muộn. Vội vàng ra khỏi nhà, chạy một mạch tới trường, đến gần cổng trường cô mới thả chậm tốc độ, đi vào sân trường rồi từ từ đi tới lớp của mình.
" Hôm nay cậu đến muộn hơn mọi khi." Vương Điềm Điềm nhìn thấy cô đến liền nói.
" Tớ ngủ quên mất. " Cô cười nói.
" Học thần mà cũng ngủ quên như bọn học tra bọn tớ à."
" Tớ cũng là con người mà, có phải thần tiên đâu, mà cho dù có là thần tiên đi chẳng nữa thì cũng có lúc phạm sai lầm chứ. " Cô nói đùa lại.
" Ờ ha, cũng đúng. "
Reng...reng...tiếng chuông vào học vang lên. Mọi người vội vàng về chỗ ổn định chỗ ngồi, trước khi thầy giáo vào.
Cả lớp đứng lên chào, khi thầy Ngô bước vào lớp.
" Cất hết sách lại, chúng ta làm bài kiểm tra, Dương Minh, em lên lấy đề phát cho các bạn đi. "
Thầy Ngô gọi một bạn nam lên phát đề, chắc là lớp trưởng đi? Bạn nam ngồi bàn đầu tiên đứng dậy giúp thầy phát đề, cô lại biết tên một bạn nữa rồi. Cô hài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-thanh-xuan-cua-toi/3702385/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.