" Cậu thay đổi thật rồi ." Vương Điềm Điềm quay qua nói với cô.
" Tớ sẽ coi đó là một lời khen, cảm ơn cậu." Cô chân thành nói với cậu ấy.
" À, cuối tuần này cậu có rảnh không, Điềm Điềm?" Cô hỏi
" Có, cậu có chuyện gì à? "
" Sáng chủ nhật, đi mua chút đồ với tớ đi."
" Được luôn. " Vương Điềm Điềm vui vẻ đồng ý.
" Cảm ơn cậu, vậy chúng mình hẹn nhau, tám giờ sáng chủ nhật ở ngã ba gần nhà cậu nha."
" Oki."
Reng...reng...tiếng chuông vào học lại vang lên, tiết này lại là tiết toán của thầy Ngô.
Thầy Ngô, bước vào lớp với một tập bài kiểm tra lúc nãy, có lẽ là các thầy cô bộ môn toán đã tập trung chấm xong, để có kết quả sớm nhất rồi.
" Bài kiểm tra đã có điểm, giờ thầy đọc tên với điểm của bạn nào, thì bạn đấy đi lên lấy bài kiểm tra của mình về. Thầy bắt đầu nhé!"
" Thẩm Minh, 75 điểm..."
" Vương Điềm Điềm, 60 điểm..."
" Lâm Kiều, 72 điểm..."
" Dương Minh, 85 điểm..."
Đọc một hồi, kể cả các bạn học sinh giỏi chưa có ai được điểm tuyệt đối, cả lớp xôn xao, bàn tán.
" Ngay cả, lớp trưởng cũng không được đến 90 điểm, sao những học tra chúng ta làm được đây?"
" Đúng, đúng, tôi cảm thấy đề này nó biết tôi, chứ tôi không hề biết nó..."
" Các cậu thử đoán xem, có ai được điểm tuyệt đối không?"
Câu hỏi vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-thanh-xuan-cua-toi/3702386/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.