Huyền Chúc Lâu là một tòa nhà nhỏ ba tầng ở Phù Quân Châu, vì mới mở nên lầu gỗ mới tinh như được nước mưa cọ rửa, bốn góc mái hiên treo chuông gió hình chim, mỗi khi gió thổi qua nhìn như sắp sải cánh bay đi.
Phượng Ương dẫn Phù Ngọc Thu đến tầng trệt Huyền Chúc Lâu.
Còn chưa đứng vững, Phù Ngọc Thu đã nhảy xuống khỏi ngực hắn rồi lách qua cửa gỗ khép hờ.
Quản sự trẻ tuổi của Huyền Chúc Lâu thoáng sửng sốt, thấy khách vào thì nói ngay: "Quý khách, hôm nay Huyền Chúc Lâu đóng cửa ạ."
Phù Ngọc Thu vọt tới trước bàn gỗ cao, vừa thở hổn hển vừa hỏi: "Đóng cửa...... Đóng cửa là gì cơ? Ta, ta muốn tìm hai người, tìm giúp ta được không?"
Dù sao quản sự vẫn còn trẻ, bị câu nói không theo lẽ thường của Phù Ngọc Thu làm cho giật mình, lúng túng đáp: "Lâu chủ của chúng ta đã về nhà mấy ngày trước rồi nên giờ không tiếp khách đâu ạ."
Phù Ngọc Thu lo lắng nói: "Nhưng ta gấp lắm, có thể giúp ta được không?"
Quản sự khó xử cực kỳ.
Phù Ngọc Thu vội vàng lấy hết đồ trên người mình bày ra bàn, có linh thủy y không nỡ uống, còn có mấy món đồ chơi nhỏ đem đến từ Văn U Cốc.
"Nhiêu đây...... đủ chưa?"
Quản sự mới vào làm nên ngay cả tên lâu chủ Huyền Chúc Lâu cũng không biết, thấy Phù Ngọc Thu sốt ruột thì nghĩ ngợi giây lát rồi nói: "Ngươi viết tên trước đi, nếu tên đặc biệt không bị trùng nhiều thì đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-thanh-be-chip-trong-tay-tien-ton/3542989/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.