“Phải đó, tất cả là nhờ Miên Miên sư tỷ. Nếu không có tỷ ấy, làm sao sư huynh có thể Trúc Cơ nhanh như vậy? Quả không hổ là Lô Đỉnh của Hợp Hoan Tông.”
Lời này chẳng khác nào tát thẳng vào mặt ta, lại còn châm chọc lộ liễu.
Bọn họ vừa khinh rẻ Hợp Hoan Tông là tà ma ngoại đạo, vừa không ngại mượn linh thể của ta để cứu người của chính họ.
Thứ đạo đức giả của Vô Hận Tông, đúng là ghê tởm.
Chẳng mấy chốc, đề tài chuyển sang đại hội thử luyện sắp diễn ra sau hai ngày.
Tần Tịch Liên cười tự đắc nói dù nàng ta bị kẹt ở Trúc Cơ tầng mười chưa kết được Kim Đan, nhưng gần đây tu vi có tiến bộ lớn.
Lý Thiên Phong liền tán dương:
“Với thực lực ấy, e rằng không ai có thể tranh vị trí đệ nhất Thiên Ngự Phong với Tần sư muội rồi.”
Ta đứng trong viện, thản nhiên nhìn Tần Tịch Liên. Đôi mắt nàng ta gần như dính chặt vào Ngụy Trường Lâm, ánh nhìn si mê khiến người ta khó chịu.
Đại hội thử luyện là nghi lễ hằng năm, nhằm khảo nghiệm thực lực của các đệ tử nội môn toàn tông.
Dù cùng cấp bậc nhưng chênh lệch công pháp rất lớn, nên tất cả đều bắt buộc phải tham gia, không ai được lười biếng.
Kiếp trước, ta tự ti vì thân phận “người ngoài tông môn”, linh lực yếu ớt, lấy cớ sinh bệnh mà không đến, kết quả bị chê cười đến tận mấy tháng.
Lúc đó Tần Tịch Liên và Lý Thiên Phong đã trở thành tiêu điểm của toàn bộ đại hội.
Kiếp này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-ta-lat-do-vo-tinh-dao/3857223/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.